Boss Nữ Hoàn Mỹ

Chương 7: Dự án rất béo bở



Chắc chắn lão già người Xiêng La Shadi này đã từng tiếp xúc với Bạch Vi, chẳng trách lại chủ động chào hỏi tôi.

Tôi lễ phép chắp hai tay nói: "Tôi tên Dương, từng là trợ lý của Vi, nhưng bây giờ đã không phải nữa rồi, bởi vì tôi có mâu thuẫn với cô ta, đã bị đuổi việc."

Shadi có vẻ ngại ngùng: "Xin lỗi, thảo nào anh ném thẻ nhân viên đi. Tôi thấy được mô tả về chức vị trên thẻ nhân viên, nên mới tò mò đánh bạo quấy rầy cậu."

"Không sao đâu."

Shadi lộ ra vẻ rất khách sáo: "Cậu Dương, tôi có thể mạo muội hỏi cậu thêm một chuyện không?"

"Ông cứ hỏi đi."

"Xin hỏi tại sao cậu và cô Vi lại nảy sinh mâu thuẫn vậy?"

Nghe được câu hỏi này, tôi không khỏi hơi nhíu mày, cẩn thận đánh giá dáng vẻ bình thường của lão già người Xiêng La kia.

Không phải Bạch Vi và ông ta có gì đó với nhau đấy chứ?

Có lẽ là nhìn thấu sự nghi ngờ trong mắt tôi, Shadi áy náy chắp hai tay cúi người chào:

"Rất xin lỗi, câu hỏi này quá đường đột, tôi chỉ muốn hiểu rõ hơn về cô Vi và công ty của cô ấy thôi, bởi vì công ty chúng tôi đang bàn chuyện hợp tác với cô ấy, mong cậu thứ lỗi."

"Ông đừng lo lắng, tôi hiểu ý ông." Tôi cũng học theo ông ta chắp tay cúi người, lại cảm thấy hơi ghét lễ nghi của Xiêng La, quá mệt mỏi.

"Phong thái của cậu khiến tôi rất nể phục."

Shadi chẳng những chú trọng lễ nghi, còn rất biết cách giao tiếp, không coi nhẹ bất cứ ai, kiểu người hòa đồng cởi mở như ông ta, chắc chắc giữ chức vị không thấp ở ở BTT.

Tôi mỉm cười, không đáp lại lời khen của ông ta, nâng ly rượu lên nhấp một ngụm, mới chậm rãi nói:

"Ông Shadi, chắc hẳn ông đã từng gặp cô Vi rồi, ông thấy cô ta là người thế nào? Từ bề ngoài đến bên trong?"

Shadi sửng sốt, bật cười sang sảng.

"Dùng một câu thành ngữ của nước cậu để miêu tả, thì cô ấy xinh đẹp tựa tiên trên trời, còn về bên trong... Thời gian tôi tiếp xúc với cô ấy không lâu, trong ấn tượng của tôi cô ấy là một người phụ nữ bình tĩnh, trí tuệ, chính trực, hơn nữa còn cực kỳ giữ chữ tín. Buổi tối cô ấy từ chối lời mời tụ họp của công ty tôi, thậm chí còn từ chối lời đề nghị mở tiệc rượu chào đón cô ấy."

"Ừm... Điểm này rất khác với phụ nữ Xiêng La. Cậu có thể bắt gặp rất nhiều người phụ nữ ăn mặc hở hang ở trên đường, du khách ngoại quốc cũng có thể dễ dàng tìm được phụ nữ làm bạn ở trong quán bar. Chỗ chúng tôi càng ngày càng phóng khoáng, có lẽ là chịu ảnh hưởng từ khách du lịch.”

"Đúng rồi, nếu cậu Dương muốn tìm phụ nữ làm bạn, thì nhìn bên kia đi. Từ lúc cậu vừa bước vào, mấy cô gái kia vẫn luôn quan sát cậu. Đó đều là những cô gái thật sự, chứ không phải người chuyển giới. Dùng cách nói của nước cậu, thì gọi là con gái nhà lành nhỉ?"

Tôi cảm thấy hơi buồn cười, theo ánh mắt của Shadi, thấy được bốn cô gái ngồi chung một bàn, một cô gái còn đang nhìn tôi, vừa chạm vào ánh mắt của tôi thì ngượng ngùng ngoảnh mặt đi.

Trông cũng rất xinh đẹp, rất có chất Xiêng La, nhưng...

Sao mà tôi không thể nhìn ra cô gái ấy là con gái hay con trai nhỉ? Xiêng La có mấy người đàn ông còn xinh đẹp hơn cả phụ nữ, làm sao Shadi phân biệt được.

"Cậu Dương, cậu thấy thế nào?" Hình như Shadi đã nhìn thấu sự xúc động trong tôi.

"Ừm, con gái ở nước ông đều rất đẹp, đáng tiếc tối nay tâm trạng của tôi không tốt lắm." Tôi than thở một câu từ tận đáy lòng, tiếp đó nói sang chuyện khác:

"Nói tiếp về cô Vi đi, vẻ ngoài của cô ấy đúng là như ông nói, nhưng tôi cảm thấy cô ta là người bội bạc."

"Ồ?" Shadi lộ ra vẻ rất hứng thú.

"Tôi đã từng ngồi tù, hai lần, hơn nữa đều là do cô ta làm hại."

"Tại sao?" Shadi lập tức trợn tròn to mắt.

Tôi kể lại ngắn gọn lý do hai lần mình phải ngồi tù, dù sao mình cũng đã bị đá đít rồi, Bạch Vi không giành được dự án cũng chẳng liên quan gì đến tôi, tốt nhất là cô ta không giành được.

Đối với ngành công nghiệp phần mềm, cái dự án có giá trị hơn một phẩy năm triệu đô la Mỹ này rất béo bở, nếu giành được nó chắc chắn Bạch Vi sẽ rất vui mừng. Nhưng cho dù tôi không đâm một nhát dao phía sau lưng cô ta, cũng chưa chắc đến lượt Bạch Vi.

Bởi vì rất nhiều người tranh nhau dự án này. Có bốn công ty trong nước, rồi cả đám mọi rợ Ấn Quốc, thậm chí còn có một công ty rất nổi tiếng ở Silicon Valley cũng chen chân vào.

Nếu như chỉ dựa vào mỗi chức năng, sự đáng tin của phần mềm và phương diện kỹ thuật, thì chắc chắn Bạch Vi không thể tranh được với Silicon Valley ở nước Mĩ, thậm chí cũng không sánh bằng đám mọi rợ kia, dù hạ giá thấp xuống cũng chưa chắc đánh bại được mấy công ty khác trong nước.

Trừ khi cho người ta ngủ. Bạch Vi chịu ngủ với ông sếp này hoặc mấy ông sếp khác của BTT vài đêm, thì chắc chắn sẽ giành được, bởi vì những công ty khác không có người phụ nữ nào xinh đẹp như Bạch Vi.

Nhưng chắc chắn bây giờ chuyện này là không thể, bởi người ta cố ý mở tiệc rượu cho Bạch Vi, nhưng cô ta lại từ chối.

Có lẽ là một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng rồi.

Còn về phần tôi, tôi nói ra chuyện của mình cho Shadi cũng chỉ đề xả giận mà thôi. Tôi cảm thấy con người Shadi rất được, bản thân đầy một bụng bực tức, có người chịu nghe mình kể lể cũng tốt.

Ít nhất, sau khi nói xong tôi cảm thấy tâm trạng thoải mái hơn nhiều.

Yên lặng nghe tôi nói xong, Shadi tỏ vẻ không thể tin nổi, đã thế còn cau mày suy tư.

Không bao lâu, Shadi đột nhiên lên tiếng: "Cậu Dương, tôi cho rằng chuyện giữa cậu và cô Vi có lẽ thật sự là hiểu lầm."

"Tôi biết là hiểu lầm, nhưng chuyện tôi ngồi tù là sự thật. Ngay từ lần đầu tiên, cô ấy không ra mặt làm chứng cho tôi cũng là sự thật, bất kể vì lí do gì." Tôi hờ hững đáp.

Lúc gặp Bạch Vi ở trại tạm giam, cô ta đã nói cô ta không biết chuyện ba năm trước, ngoài mặt tôi tỏ vẻ không tin cô ta, nhưng thật ra trong lòng tôi đã tin, bởi vì lúc tôi gặp cô ta khi mới vào công ty, biểu hiện của cô ta không giống như là giả vờ.

Nghe tôi nói thế, Shadi như có điều suy nghĩ gật đầu: "Đúng là chuyện đó cô ta đã làm sai."

Dứt lời, Shadi đột nhiên nâng ly rượu, cười nói:

"Cậu Dương, sự thản nhiên của cậu khiến tôi rất kính nể, tôi chưa từng thấy người nào như cậu, có thể quen biết cậu là vinh hạnh của tôi, chúng ta cụng ly nhé."

"Cảm ơn sự khích lệ của ông, tôi cũng rất hân hạnh được biết ông." Tôi thản nhiên tiếp nhận lời tâng bốc của ông ta, cụng ly với ông ta.

"Ông Shadi, tôi rất tò mò, dự án của công ty các ông, định cho ai làm?"

Uống rượu xong, tôi tò mò hỏi, sau đó lại bổ sung thêm một câu: "Nếu ông còn chưa chọn được, còn là chuyện liên quan đến bí mật kinh doanh, thì ông cứ coi như tôi cái đang nói đùa đi."

"Ha ha, cậu đúng là người rất thẳng thắn." Shadi mỉm cười, nói:

"Đúng là vẫn chưa chọn được, nhưng nói với cậu cũng không có vấn đề gì cả. Thật ra thì lãnh đạo của công ty chúng tôi có ý thiên về công ty ở Silicon Valley hơn. Cậu biết đấy, kỹ thuật của họ đáng tin nhất."

Nghe được câu trả lời của ông ta, tôi gật đầu chắc nịch tỏ ý công nhận, theo bản năng còn nói:

"Nhưng tôi cho rằng các ông không nên chỉ để ý đến tiêu chí kỹ thuật, mà còn nên quan tâm đến mấy tiêu chí khác. Có vài nhân tố thậm chí còn quan trọng hơn cả kỹ thuật đấy."

"Hửm? Cậu Dương có ý kiến gì về chuyện này?" Shadi lại lộ ra vẻ tò mò.

Tôi uống một ngụm rượu, suy nghĩ một lúc, để Bạch Vi được của hời sẽ làm tôi khó chịu, nhưng nếu là nước Hoa Quốc hay lũ mọi rợ kia thì tôi cũng sẽ không vui.