Cầu Đạo

Chương 136-2: Hệ thống tu hành 2



Chính xác mà nói, thực lực vi tôn, kẻ mạnh mới là người đúng, đạo lý này xuất hiện ở bất cứ đâu. Minh Nguyệt giới cũng không ngoại lệ. Chỉ bất quá, tu sĩ mỗi nới dùng đến luận điệu này để biện luận cho hành vi của mình khác nhau mà thôi. Có lẽ tại vực ngoại, cái gọi là tu tiên giả kia vì công pháp gia truyền mà sẵn sàng đồ sát mấy nghìn nhân khẩu cả gia tộc người ta. Tại Minh Nguyệt giới, trong phần lớn tình huống, tu sĩ cao giai là sẽ không chủ động đi tranh đoạt cơ duyên mới tu sĩ tiểu bối, chứ đừng nói là cướp giết. Này khác nhau là đến từ chênh lệch ranh giới đạo đức và ý thức đạo lý giữa hai thế giới tu sĩ.

“Những cái tu tiên giả kia quan niệm ác liệt như vậy, có lẽ nguyên do đến từ hệ thống tu luyện của bọn hắn đi.” Nam tử thanh niên nghĩ nghĩ, giải thích.

“Ồ, lời này giải thích như thế nào?” Trần Nguyên tò mò. lần đầu tiên hắn nghe đến luận điểm mới lạ như thế.

“Không phải là cái gì đang cao siêu cả. Quan niệm của hệ thống tu luyện của những kẻ này chỉ chú trọng đến một chữ: cướp đoạt. Bọn hắn tu luyện, trung tâm hết thảy xoay quanh với việc cướp đoạt, hấp thu và luyện hóa. Bọn hắn có thể cướp đoạt hết thảy của thiên địa, hấp thu hết thảy thiên địa linh vật, linh khí, luyện hóa chúng trở thành lực lượng cho bản thân. Tu tiên giả bọn hắn ở giữa còn lưu truyền một câu nói: Tu luyện là tranh đoạt với trời. Đây chẳng phải hết thảy đã nói, bọn hắn tu luyện chính là cướp đoạt đi thứ vốn là của thiên địa? Bọn hắn ngay cả đất mẹ cũng có thể cướp bóc, tận diệt sạch sẽ, vậy thì thiên địa khác đâu? Lại chẳng phải là nhà bọn hắn, cho nên hành vi càng ngày càng có xu hướng ác liệt.”

Trần Nguyên xem như nhìn ra lập luận của đối phương. Không thể không nói, hắn lời này tương đối có đạo lý. Chỉ bất quá, đứng tại góc nhìn của người hiện đại, suy luận suông mà không có bằng chứng thì cũng không có sức thuyết phục bao nhiêu.

Trần Nguyên vẫn còn thắc mắc: “Chúng ta tu hành không phải cũng là như vậy sao? Tu sĩ hấp thu thiên địa Linh khí, luyện hóa thiên địa linh vật chính là cách ngắn nhất trợ giúp gia tăng tu vi.”

Nói xong lời này, hắn không khỏi nhớ tới Sơ Ninh Lan, nàng cũng chính là nhớ mong Tứ phẩm Linh Thủy của hắn mãi. Nàng tốc độ luyện hóa Linh Thủy cũng là nhanh hơn nhiều tu sĩ đồng giai. Hắn cũng nhớ tới Lữ Như Yên, hắn đã từng đưa cho nàng Thập Niên đan, tương lai cũng dự định đưa cho nàng Thiên Nguyên Linh dịch cùng không ít Linh Thủy.

Không trách Trần Nguyên không hiểu rõ sự khác biệt giữa ba ngàn thế giới tu sĩ và tu tiên giả bên kia. Tu tiên giả hắn chưa từng tận mắt chứng kiến, mà ở giới bên này, Trần Nguyên tu luyện hệ thống cũng không giống tu sĩ phổ thông. Dưới tình huống cả hai hệ thống tu luyện hắn đi vào tìm hiểu, rất khó nhận ra khác biệt trong đó.

Nam tu sĩ thì lại nhìn Trần Nguyên, u u thở dài: “Ai, sư đệ, ngươi còn quá trẻ, tu vi còn thấp, không hiểu những sự tình này có thể thông cảm.”

Trần Nguyên nghe vậy, khóe miệng không khỏi giật lấy một cái. Hắn một lần nữa đánh giá lại nam tử: n, không sai. Niên kỷ một trăm có thừa, tu vi còn dừng lại tại Tam phẩm tầng sáu, thiên phú miễn cưỡng coi như đứng hàng trung đẳng trong nội viện. Xét trong hàng ngũ những người Trần Nguyên quen biết, hắn thiên phú chính là đứng hàng chót nhất.

Quan trọng là, đối phương một cái Tam phẩm trung kỳ tu sĩ, đối với hắn chê bai tu vi thấp, hắn còn phản bác không được. Cái này để Trần Nguyện nghẹn một bụng không vui.

Nam tử tiếp tục nói: “Mặc dù chúng ta và những tu tiên giả kia cùng là hấp thu linh khí tu luyện, luyện hóa thiên địa linh vật, tăng cao tu vi, thế nhưng trên thực tế, bản chất cùng lý niệm của quá trình này lại là khác biệt một trời một vực.

Các tu tiên giả trọng tâm quan niệm chính là cướp đoạt và chiếm hữu, cướp đến càng nhiều, tu vi càng cao, chiếm được càng nhiều, lực lượng càng lớn, bọn hắn một khi cướp đoạt đến tài nguyên, chính là ôm khư khư về cho mình, thuộc về của riêng mình, trợ giúp bản thân tấn thăng cảnh giới càng cao.

Thế nhưng, chúng ta khác biệt. Chúng ta tu luyện không phải tranh cướp của thiên địa mà là lấy thiên địa làm sư, chúng ta tu hành, tất yếu lấy lĩnh hội thiên địa huyền ảo làm chủ. Trong quá trình này, hấp thu linh khí, luyện hóa linh vật chỉ đóng vai trò phụ trợ. Thời điểm ban sơ, tu sĩ cảnh giới còn thấp, tu vi yếu kém, lĩnh hội thiên địa không đến bao nhiêu, tu sĩ còn cần mượn nhờ thiên địa linh khí trợ giúp tấn thăng cảnh giới. Chỉ có bản thân mạnh mẽ lên mới có cơ hội nhìn tới huyền diệu của thiên địa.

Hệ quả tất yếu là, khi tu sĩ đạo hạnh đạt tới cảnh giới nhất định, bọn hắn nhu cầu hấp thu thiên địa năng lượng sẽ dần giảm xuống cho đến khi không còn phụ thuộc vào ngoại vật nữa. Đến lúc đó, bọn hắn tu hành không còn là luyện hóa linh khí, hấp thu linh vật mà là tham ngộ thiên địa. Sư huynh ta nghe nói, tu luyện tới Bửu phẩm cảnh giới về sau, tốc độ hấp thu linh khí không tăng mà phản giảm. Thành tựu tới Cửu phẩm đại năng, tu luyện không phải là pháp lực, linh lực mà là pháp tắc. Chỉ có chuyên tâm lĩnh hội thiên địa huyền ảo mới tăng lên tu vi; kinh thư, đạo pháp, truyền thừa cổ đại mới chính là bọn hắn truy cầu; ngược lại, thiên địa kỳ vật trở nên vô dụng.

Nghe đồn rằng, trong truyền thuyết Hợp Đạo đại năng, tu luyện chẳng những không cần hấp thu thiên địa linh khí mà còn phản hồi lại cho thiên địa năng lượng, bồi bổ cho thiên địa, lớn mạnh thiên địa. Bất quá, Hợp Đạo đại năng chỉ có đẳng cấp Thượng thế giới mới xuất hiện nổi.” Nam tử tiếc nuối nói.

Trần Nguyên nghe tới đây, trái tim không khỏi nhảy lên một cái. Hợp Đạo đại năng tu luyện phản hồi năng lượng lại cho thiên địa, cái này không phải chính là hắn tu luyện kết quả sao? Hắn và Hợp Đạo đại năng tu luyện lại có gì giống nhau?

Còn chưa kịp cho hắn có thời gian suy nghĩ, nam tử kia kết luận: “Chúng ta mượn nhờ linh khí tu hành trong khi các tu tiên giả chính là cướp đoạt linh khí tu hành. Chúng ta tu luyện tới chỗ cao thâm, càng ngày càng ít phụ thuộc thiên địa năng lượng, ngược lại, còn phản hồi lại cho thiên địa. Các tu tiên giả, tu luyện tới cảnh giới càng cao, ra tay cướp đoạt càng nhanh, càng ác liệt.”

Trần Nguyên nghe lời này, đột nhiên nghĩ đến cái gì, hai mắt hơi híp lại, cẩn thận đánh giá nam tử trước mắt. Dáng dấp phổ thông, khí chất thành thật, chất phác, tu vi không cao, thiên phú tại nội viện tính hàng trung đẳng. Những chính là như thế mới lộ ra càng bất thường. Hắn một cái Tam phẩm tu sĩ, cao không tính là cao, thiên phú không tính thiên tài,

hắn lại là như thế nào biết đến nhiều bí văn như thế?

Trước tạm không đề cập đến nguồn gốc ba ngàn thế giới, chỉ đề cập tới giá trị cốt lõi tu hành của Minh Nguyệt giới tu sĩ cùng tu tiên giả, hắn chỉ là một cái kẻ Tam phẩm tu vi, nghiêm ngặt tính ra chỉ có thể coi là vừa mới đặt chân lên con đường tu hành, hiểu không đến nhiều lắm mới là. Hơn nữa, tại Minh Nguyệt giới, Tứ phẩm Thượng nhân mới được coi là có sức tự vệ; Ngũ phẩm Chân nhân xem như lực lượng chủ lực, Lục phẩm Chân quân đã tính đỉnh tiêm, Thất phẩm Tôn giả coi như là truyền thuyết, vị sư huynh này lại là như thế nào biết đến Bát phẩm tu hành, Cửu phẩm tham ngộ đại đạo, thậm chí càng là đến Hợp Đạo đại năng phản hồi năng lượng cho thiên địa? Càng nghĩ sâu, Trần Nguyên càng phát giác ra nam tử trước mắt không đơn giản.

Nam tử nọ dường như không để ý đến ánh mắt khác thường của Trần Nguyên, tiếp tục thao thao bất tuyệt: “Chính là lý niệm khác biệt, cho nên cách suy nghĩ, hành xử của các tu tiên giả có đôi khi xuất thủ vô cùng tàn nhẫn, cực đoan, quyết liệt, lại cường hoành bá đạo, không kiêng nể gì cả. Cũng nói đến, các tu tiên giả số lượng không nhiều, thế nhưng, chúng ta học sinh học viện số lần đấu pháp với bọn hắn lại không ít. Hơn nữa, mỗi lần đấu pháp với bọn hắn cũng là ác liệt nhất, các sư huynh, sư tỷ đều là bị thương không nhẹ mới đánh lui được bọn hắn.

Nhớ cách đây mười mấy năm, vực ngoại đồng mình của chúng ta có một cái Vương triều không mạnh lắm, thế nhưng từ Vương triều này đi ra nữ nhân đều thiên sinh lệ chất, dịu dàng đáng yêu, dung nhan đặc biệt nổi bật. Một ngày nọ, có nhóm tu tiên giả, tự nhận là hậu duệ trực tiếp của một vị trưởng lão nào đó trong Bát Đại tiên môn, đi du ngoạn qua Vương triều nọ. Bọn hắn nhìn trúng sắc một vị công chúa sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành của Vương triều kia, sau lại phát hiện hậu cung của Hoàng đế Vương triều có không ít giai nhân. Ngay lập tức, bọn hắn ỷ thế hiếp người, trực tiếp lực lực lượng áp đảo, yêu cầu Hoàng đế Vương triều nọ giao ra vị Công chúa kia, bao quát cả Hoàng hậu cùng mấy vị Phi tử để hầu hạ bọn hắn.

Vị Hoàng đế nọ không chịu nổi đối phương cách làm quá mức càn rỡ, trực tiếp liền trơ mặt. Đồng thời, bọn hắn cũng phái người tới cầu viện đồng minh. Chúng ta Thái Linh học viện cũng là tại một lần đó khai chiến với Bát Đại tiên môn. Trận đánh đó ác liệt vô cùng, số người tử thương vô số. Ngay cả đệ tử tinh anh Thái Linh học viện cũng nhận không ít tổn hại. Cuối cùng, liên minh chúng ta lấy ra cái giá to lớn mới đánh lui đối phương.

Tất nhiên, Bát Đại Tiên môn thực lực không tầm thường, khó chịu hơn nữa là một mực mang thù. Bọn chúng cũng kể từ lần đó mà khắp mọi nơi nhằm vào chúng ta tại vực ngoại, một mực dây dưa không ngớt. Trong mười năm gần đây, học sinh học viện tại vực ngoại gặp tập kích, có đến ba thành là do Bát Đại Tiên môn đệ tử gây nên. Chúng ta đánh lui bọn hắn thì có thể, nhưng muốn một lần dứt khoát giải quyết những môn phái này lại gặp khó khăn vô số.”

Nói đến đây, nam tử nọ ánh mắt nhất chuyển, giọng thay đổi, nói ra: “Sư đệ, ngươi xem, những bảo vật này, hết thảy là sư huynh năm đó liều mạng, không ít lần cửu tử nhất sinh, mới từ trong chiến trường ác liệt đó thu về. Những bảo vật này giá trị không một cái là tầm thường, hơn nữa còn là tu tiên giả đồ vật, tại Minh Nguyệt giới chắc chắn không tìm ra cái thứ hai.” Dừng tạm, nam tử bổ sung: “Đến, sư đệ, ta và sư đệ hữu duyên, ta mới lấy ra cái này cho sư đệ. Đến. Cây Hỏa Diễm Đao này là năm đó một vị sư huynh của bổn học viện, dành ra mười ngày mười đêm quyết chiến với một tôn Hợp Thể kỳ trưởng lão của Bát Đại Tiên môn, sau cùng gian nan chiến thắng, thu hoạch được chiến lợi phẩm. Sư đệ xem, ta nói không có sai. Cây Hỏa Diễm đao này, phẩm giai chí ít cũng tương đương với Tứ phẩm Pháp khí, ta càng là hao tốn cực nhiều công sức cùng cái giá to lớn mới từ trong tay vị sự huynh kia thu được. Tất nhiên, đã ta và sư đệ hữu duyên, sư huynh ta lấy giá rẻ bén cho sư đệ. Hai vạn Linh Thạch, như thế nào?

- -------------------------

Chào các bạn, cuối cùng thì mình cũng mở được phong ấn, có thể đăng lại truyện. Hy vọng các bạn tiếp tục ủng hộ cho truyện của mình.

Thank you so much.

Con Cua