Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3261:  



"Anh đi bây giờ vẫn còn kịp. Tôi có thể thay anh Huỳnh xử lý chuyện này. Coi như tất cả mọi chuyện chưa từng xảy ra." 

Xa Huyền Đức cười lạnh một tiếng, trong con ngươi dày đặc sát ý: "Bây giờ anh không đi, một lúc sau tôi sợ ngay cả hối hận, anh cũng không còn kịp đâu" 

Bùi Nguyên Minh nhún vai, cười nói: "Thật vậy sao?" "Tôi rất sợ hãi đấy". 

"Tên họ Bùi kia, anh đừng tỏ vẻ cool ngầu trước mặt tôi" Xa Huyền Đức cười lạnh một tiếng. 

"Dù là người Thiên Trúc nhưng tôi cũng có không ít quan hệ tại Vũ Thành đấy." "Đội phó sở cảnh sát Vũ Thành chính là anh em kết nghĩa của tôi". 

"Chỉ cần một câu nói của anh ấy cũng đủ để xuyên thủng tới chiếc ghế vững chãi cuối cùng của anh" 

Lúc này, vẻ mặt Xa Huyền Đức vừa lạnh nhạt, vừa đầy vẻ uy hiếp. "Hùng Tiến Đạt?". "Đội phó sở cảnh sát Vũ Thành?" Bùi Nguyên Minh bật cười, sau đó từ chối cho ý kiến, nói: "Được, vậy anh lập tức để đối phó này dẫn người đến trừ khử tôi đi". 

"Ông ta dám đưa tôi vào tù, tôi lập tức cho anh ba trăm tỷ." 

Xa Huyền Đức không nghĩ phản ứng của Bùi Nguyên Minh lại là như vậy. Giờ phút này, anh ta không khỏi sững sờ, nhất thời không biết nói gì. 

"Kẻ họ Bùi kia, rốt cuộc anh có biết đội phó Hùng có bao nhiêu quyền lực không?" 

Giờ phút này, Xa Huyền Đức không nhịn được, tốt bụng nhắc nhở Bùi Nguyên Minh một câu. 

"Đội phó nhiều khi đã có thể một tay che trời" 

Bùi Nguyên Minh cười nhạt một cái, nói: "Anh để ông ta đến bắt tôi đi. Tôi đang chờ đây". 

"Tốt. Anh có gan đấy". Lúc này, Xa Huyền Đức thực sự bị Bùi Nguyên Minh kích thích. "Anh đã muốn tự đi tìm cái chết như vậy, vậy tôi lập tức sẽ thành toàn cho anh" "Anh chờ đó cho tôi. Rồi anh lập tức sẽ biết chữ "chết" viết như thế nào" Giờ đây, Xa Huyền Đức liên tục cười lạnh. 

Dù không được trâu bò như Huỳnh Mã Khắc nhưng dù sao gia tộc của anh ta cũng đứng thứ ba tại Thiên Trúc, luôn luôn kiêu ngạo, tự phụ. 

Tại hội thương nghiệp Thiên Trúc, dù anh ta không phải nòng cốt nhưng cũng nắm giữ không ít tài sản, quen biết không ít người tại Vũ Thành. 

Những năm gần đây, không biết bao nhiêu người muốn chọc đến anh ta đều bị anh ta giẫm chết. 

Cách đó không xa, mấy cô chủ nhà giàu biết nội tình của Xa Huyền Đức đều không nhịn được mà cười lạnh thành tiếng. 

Tên Bùi Nguyên Minh này so với những cậu chủ lớn của hội thương nghiệp Thiên Trúc thì tính là gì đâu chứ. 

Con rể tới nhà lại so sánh với người cấp cao thuộc hạng thứ ba của Thiên Trúc 

à? 

Có thể so sánh được sao? 

Xa Huyền Đức sớm đã rất muốn giết chết Bùi Nguyên Minh, như vậy ngay cả chữ “chết” rất có thể Bùi Nguyên Minh cũng sẽ không biết. 

Những cô chủ nhà giàu này cảm thấy trò hay sớm chuẩn bị sẽ được lên màn. 

Trong bầu không khí mà hai bên cũng không tính là quả thân mật, mọi người chia nhau ra, ngồi xuống. 

Một chút mặt mũi, Bùi Nguyên Minh cũng không để lại cho Huỳnh Mã Khắc, ngược lại còn trực tiếp ngồi bên cạnh Trịnh Khánh Vân, đầy vẻ giọng khách át giọng chủ. 

Dù ánh mắt lạnh lẽo nhưng Huỳnh Mã Khắc vẫn vung tay lên. Lập tức, các loại thức ăn hoàng gia được mang lên. 

Không chỉ vậy, giờ phút này, Ace of Spades tạo thành bộ Thần Long trực tiếp được mở ra. Ngay lập tức, toàn bộ người trong sân đều bị mùi rượu xông vào mũi. 

Vốn chưa cần Huỳnh Mã Khắc nói gì, Xa Huyền Đức đã cười tủm tỉm, rót lần lượt cho từng người một ly lớn. 

"Tôi dị ứng rượu, không thể uống, cảm ơn" 

Khi Xa Huyền Đức đi tới trước mặt Trịnh Khánh Vân, Trịnh Khánh Vân kiên quyết từ chối. 

"Một lúc nữa tôi lấy trà thay rượu, nhất định sẽ mời mọi người một chén" 

Nghe Trịnh Khánh Vân nói vậy, ánh mắt Xa Huyền Đức loé lên, sau đó cười tủm tỉm, nói: "Cô Trịnh, vì cái gọi là có duyên gặp mặt, mọi người khó lắm mới quen được nhau, đây chính là khoảng thời gian tốt đẹp" 

"Khoảng thời gian tốt như vậy, tại sao lại có thể lấy trà thay rượu được?" "Hơn nữa, ở đây cũng chẳng có bao nhiêu người từng thấy qua bộ Thần Long" 

"Một bộ mấy chục triệu, cô không uống một ngụm hay thử nhìn một chút thì sẽ hối hận cả đời đấy."