Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 1199



Tiến độ bước của Lục Hàn Đình rất lớn, Hạ Tịch Quán lảo đảo nghiêng ngã đi theo phía sau anh, đi tới cửa phòng, Lục Hàn Đình đá văng cửa phòng, trực tiếp lôi Hạ Tịch Quán đi vào.

Hạ Tịch Quán còn chưa đứng vững, lại bị anh kéo. đến phòng tắm, anh đẩy cô trước đài rửa mặt, sau đó mở ra nước lạnh bắt đầu chà rửa hai cổ tay trắng của cô.

Anh làm cái gì?

Nỗi điên cái gì thế?

Hạ Tịch Quán nhanh chóng chau mày, bắt đầu giãy dụa.

Thế nhưng lực đạo nam nữ khác biệt rất lớn, mấy ngón tay thon dài của Lục Hàn Đình dùng sức giữ chặt cô, khiến cô không thể động đậy, anh rũ mí mắt anh tuấn chuyên chú rửa sạch cổ tay trắng của cô, như thể muốn rửa tróc lớp da cô luôn vậy.

Lục Hàn Đình cảm thấy bản chết.

Chỉ cần nghĩ đến vừa rồi hai cổ tay của cô bị hai tên kia lôi kéo, trong ngực anh liền cuồn cuộn lệ khí khát máu.

Chẳng biết tại sao, anh không thể nhìn gã đàn ông khác đụng vào cô, nắm tay cô cũng không được.

Anh biết mình rất khác thường, anh đã toàn lực khắc ché, nhưng, vẫn không được.

Anh không nhịn được.

Hạ Tịch Quán đã đã nhận ra tính tình của anh, lúc này không thể chọc giận anh nữa, nên cô yên tĩnh lại, tùy ý để anh rửa.

Mấy phút sau, Lục Hàn Đình rốt cục cũng ngừng lại, đôi chân dài lấn về trước vài bước, trực tiếp đặt cô trên vách tường sứ ngọc, hai ngón tay thon dài dùng sức nắm cằm cô, sau đó âm u nhìn chằm chằm cô: “Có phải tôi chưa cảnh cáo cô đừng giở trò bên ngoài không? Cô nghe không hiểu à?”

Giỏ trò?

Hạ Tịch Quán nhanh chóng lắc đầu, tôi không có!

“Ha ha…” Lục Hàn Đình từ trong cổ họng bật ra tiếng cười nguy hiểm: “Vậy bây giờ cô dạng chân thành chữ mã cho tôi xem, như thế nào?”

Vòng Hạ Tịch Quán tiếp xúc tương đối sạch sẻ, thế nhưng cô đã nghe qua cũng không ít, nghe nói rất nhiều kẻ có tiền trong câu lạc bộ xa hoa chọn con gái, sắp thành đống tiền mặt đập trên người cô gái đó, bảo các cô làm một chữ mã.

Các cô gái chân càng mở rộng, càng có thể thỏa mãn ham muốn biến thái của đám đàn ông kia.

Hạ Tịch Quán kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mắt này, bỗng nhiên hiểu ra, người đàn ông này không chơi gái, thế nhưng thủ đoạn chơi gái anh đều hiểu.

Cô chợt nhớ đến một bài báo đã đọc trên tạp chí, bài báo này đánh giá một người đàn ông 30 tuổi thực sự trưởng thành, không chỉ có đủ tiền và quyền lực mà còn có đôi mắt nhìn thấu phụ nữ.

Mẫu đàn ông này có thể gọi là tuyệt vời nhất, có thể thỏa mãn mọi tưởng tượng của phụ nữ về đàn ông.

Hạ Tịch Quán không cách nào phủ nhận mình quả thật cũng chết mê kiểu đàn ông như thế, dưới lớp ưu nhã sang trọng bề ngoài có thể thể hiện vẻ phóng túng tà khí vô cùng nhuần nhuyễn, giống như thuốc phiện làm người ta mê muội.

Thế nhưng, anh bây giờ là có ý gì?

Hạ Tịch Quán đột nhiên hiểu được tâm tư lúc nóng lúc lạnh của anh với cô, anh sẽ không phải là… thích cô chứ?

Hạ Tịch Quán run hàng mi nhỏ dài, nghỉ ngờ đánh giá anh.

Lục Hàn Đình cũng cảm giác mình đã nói toạc ra hết, bây giờ anh không thể tiếp thu chuyện mình đã động tâm với một tiểu nha hoàn.

Anh nhanh chóng buông tay thả Hạ Tịch Quán.

Hạ Tịch Quán cầm cánh tay phải bị thương của anh, ý là tôi băng bó cho anh Hai người về tới trong phòng, Lục Hàn Đình ngồi bên giường, Hạ Tịch Quán đứng cúi người xuống trước người anh, cởi đi áo sơ mi đen dính máu, cô dùng miếng bông dính rượu cồn giúp anh chà lau vết thương.

Nhìn vết thương dữ tọn, tim Hạ Tịch Quán vẫn run run, đây là vì cứu cô mà bị thương, trong tròng mắt đen lay láy tràn ra ánh nước sóng sánh, có đau không?