Đạo Trưởng Tiên Sinh

Chương 66: Mùng chín



   Chuyện Scandal Hạ Tuy cũng không quá để bụng, mặc kệ trên mạng đã náo nhiệt giống như mừng năm mới, tóm lại không ảnh hưởng đến sinh hoạt của hắn thì cũng chỉ như việc ở một thế giới khác mà thôi.

     Nhưng mà Chu Khải mỗi ngày đều rất hăng hái chạy tới báo cáo với Hạ Tuy diễn biến mới của scandal, một hồi là có người tổng kết được trước đó không lâu Điện ảnh và truyền hình Đông Phương dùng quy tắc ngầm với nghệ sĩ lan rộng đến bây giờ chỉ còn có một nơi là sạch sẽ, cuối cùng hô hào quốc gia nghiêm khắc thanh lý các loại tiêu cực dơ bẩn trong giới giải trí.

     Một hồi thì có người sáng suốt vừa hình đã biết ảnh chụp là photoshop, còn nói Giang tổng của Húc Dương bình thường nhìn thì lạnh nhạt, nhưng bên trong lại vô cùng tốt đẹp, lại dẫn nguồn nhiều phát ngôn lúc trước, thuận tiện kêu gọi cái gì mà phải nam nữ bình quyền các kiểu, đảm bảo có thể dẫn tới một con sóng lớn.

     Không quan tâm là mắng hay là khen, chỉ cần có thể thu hút người đọc, giới truyền thông vô lương tâm đó không gì là không dám nói.

     Người hiểu rõ chuyện này chỉ có người trong nghề, đây chính là ván cờ của hai công ty giải trí, người ngoài nghề chỉ là xem náo nhiệt mà thôi.

     Lần trước đã ăn dưa của Điện ảnh và truyền hình Đông Phương, lần này lại có cơ hội ăn dưa của Giải trí Húc Dương, dưa thơm dưa ngọt.

     "Ồ, có người còn nói Giang tổng là phụ nữ đã ly hôn, bằng diện mạo và thân phận của Giang tổng, dù có kết hôn lần ba lần bốn thì cũng không đến lượt những thứ không biết là người hay là chó đó có ý kiến."

     "Lão đại, trên Weibo có chuyển tiếp comment của một vị Bạch phú mỹ, đang kêu gào qua mạng bảo anh bỏ gian tà theo chính nghĩa, cô ấy tình nguyện nuôi anh."

     Chu Khải lúc trước cũng đã có gặp mặt Giang Húc ở Danh sơn, mặc dù chỉ nhìn vài lần, còn là Giang Húc ngồi trong xe vẻ mặt lạnh lùng, nhưng Chu Khải vẫn cảm thấy vợ trước của lão đại thật dễ nhìn.

     Sau đó lên mạng tìm kiếm tin tức của người ta, thật sự là một nữ bá tổng, nhưng không phải là loại tổng giám đốc đi làm thuê cho người khác đâu.

     Chu Khải không có lòng cầu tiến, nhưng lại vô cùng bội phục những người tài giỏi như vậy, lúc này nhìn thấy có người comment ác ý, ngoài miệng lẩm bẩm ngón tay đã bắt đầu gõ di động, đây là lại bắt đầu hóa thân thành anh hùng bàn phím đi bảo vệ chính nghĩa rồi.

     Hạ Tuy cảm thấy không có gì quan trọng, chỉ chiến thắng ngoài miệng thì có ích lợi gì?

     Huống chi còn là khẩu chiến trên internet, coi như người ta bị anh nói đến tức giận mặt đỏ tai hồng, nhưng quay đầu tắt trang web đi là có thể coi như không có gì xảy ra rồi, muốn chửi vẫn cứ chửi, chửi xong rồi nói không chừng lại trở về làm một người làm công ăn lương bình thường như bao ngày thôi.

     Buổi trưa Hạ Tuy gọi riêng Tiểu Uông vào trong sân, tránh mặt những người khác để nhờ hắn giúp mình một việc.

     Cũng không tính là giúp đỡ, chính là đem những ân oán cá nhân của mình và Hạng Thịnh nói ra, Hạ Tuy hi vọng có thể nhờ Tiểu Uông tìm giúp chứng cứ phạm tội của Hạng Thịnh, có điều Hạ Tuy cũng biết, sau đó chuyện này nhất định sẽ đến tai Bố Thoát Nội đầu tiên.

     Bây giờ cục an ninh quốc gia và cục cảnh sát của Hải Thành đối với văn phòng hỗ trợ xã hội, hoặc nói là thái độ đối với hắn đều biểu hiện rất thân thiết, Hạ Tuy cũng không mong chiếm được chỗ tốt gì của người ta, chỉ hi vọng bọn họ nể mặt mình mà giúp đỡ chút việc.

     Hạ Tuy lo lắng chuyện của Hạng Thịnh ngày nào còn chưa giải quyết, gút mắc trong lòng Lý Hải Sinh sẽ còn tồn tại mãi.

     Bây giờ Lý Hải Sinh đã có thể cảm ứng "Khí" trong thiên địa, cũng đi theo hắn luyện tập sáng chiều đã cố gắng cảm nhận được hồng hoang chi khí của mặt trời.

     Tuy rằng bây giờ còn chưa thành công, Lý Hải Sinh cũng coi như bước nửa chân vào con đường tu đạo, những gút mắc đó sớm giải bỏ ngày nào có lợi có tu thân dưỡng tính ngày ấy, miễn cho sau này thật sự bước vào cửa Thiên đạo, mới bắt đầu theo đuổi bản ngã của mình, như vậy thì không được.

     Bởi vì căn cứ vào bản tâm của Lý Hải Sinh, chắc chắn là muốn báo thù.

     Tiểu Uông không có chút bất ngờ nào, trên thực tế mọi việc trong văn phòng hỗ trợ xã hội ngay đến một tên quỷ nước chuyện phụ trách quét nhà nấu nước như Chu Khải cũng đã được điều tra rõ ràng.

     Chuyện trong nhà của già Lý và Lý Hải Sinh, đương nhiên đã được điều tra toàn bộ, nhân tiện những tư liệu về Hạng Thịnh cũng đã được Bố Thoát Nội mang qua đây, đặt ở ngăn kéo trên bàn làm việc của mình, chỉ chờ Hạ Tuy mở miệng mà thôi.

     Đương nhiên, nếu Hạ Tuy vẫn luôn không mở miệng, Bố Thoát Nội cũng sẽ tìm cơ hội giải quyết việc này, để bên văn phòng hỗ trợ xã hội nợ bọn họ một phần nhân tình.

     Sự tồn tại của văn phòng hỗ trợ xã hội rất đặc biệt, cho dù chưa có lệnh chính thức từ phía trung ương, nhưng Bố Thoát Nội cũng đã nhìn ra chút manh mối, đối xử với Hạ Tuy lại càng tận tâm, nghĩ mọi cách để kéo gần cảm tình của hai người.

     Không nói sau này muốn lợi dụng Hạ Tuy để thăng quan tiến chức gì cả, chỉ riêng việc biểu hiện ra hắn có quan hệ thân thiết với Hạ Tuy, cấp trên nhất định sẽ đưa thêm nhân tố này vào, đến lúc đó cơ hội của hắn sẽ càng lớn hơn.

     Nếu ngày đầu tiên Tiểu Uông đi làm Hạ Tuy đã mở lời, Tiểu Uông cũng không lừa gạt gì, chỉ nói chuyện này không thành vấn đề, "Bên ngoài không biết có bao nhiêu người chờ trưởng phòng mở miệng nhờ vả đâu."

     Hạ Tuy có thể lựa chọn tìm hắn, trong lòng Tiểu Uông cũng suy nghĩ rất nhiều, nhưng nghĩ đơn giản thôi cũng có thể rõ ràng, lại càng có thiện cảm với Hạ Tuy.

     Biết rõ hắn ngoại trừ làm tài xế còn có mục đích khác, nhưng đối phương lại không so đo gì, ngược lại luôn cho hắn cơ hội lập công với lãnh đạo bên kia, phần nhân tình này Tiểu Uông tuyệt đối không quên.

     Chờ sau khi Tiểu Uông ra ngoài một chuyến, buổi chiều trở về đã mang về hai cái hộp ngọc, còn là loại chất ngọc khá tốt, bên ngoài cũng không có hoa văn gì.

     Giữa trưa lúc ăn cơm Hạ Tuy nói chuyện phiếm với già Lý rằng ở gần đây có nơi nào chuyên bán gỗ không, già Lý đối xử với Hạ Tuy như con cháu, nghe đến đó thì hỏi Hạ Tuy mua gỗ để làm gì, cũng đã suy nghĩ xem nơi nào mua thì tiết kiệm hơn.

     Tiểu Uông tình cờ nghe được, nghe Hạ Tuy thuận miệng nói nếu như là ngọc thạch thì sẽ tốt hơn, vì thế buổi chiều từ trong cục trở về đã cầm theo hai cái, một cái hộp hình chữ nhật, một cái hộp hình trụ dài, vừa thấy đã biết một cái đựng sách một cái đựng bút.

     Hạ Tuy từ địa phủ tìm thấy một quyển sách, việc này hắn chưa nói, nhưng cũng không cố ý che giấu.

     Bây giờ bị nhìn thấu Hạ Tuy cũng không có nghĩ gì, lại cầm hai cái hộp ngọc lên cảm nhận xúc cảm đặc biệt do chất ngọc tốt mang lại, trong đầu không hiểu sao lại nhớ tới Chu Khải sáng nay có nhắc tới một từ: bao nuôi.

     Nếu bao nuôi có nghĩa như vậy, quả nhiên rất khó làm người ta từ chối.

     Lấy hộp ngọc Hạ Tuy quay về văn phòng làm việc, Tiểu Uông lại một mình ra ngoài một chuyến, mua một bộ dụng cụ điêu khắc ngọc, Hạ Tuy cũng không hỏi nhiều, có gì dùng đó, chỉ cần có thể dùng là được.

     Buổi chiều hơn năm giờ, Chu Khải chui nửa cái đầu vào cửa phòng làm việc của Hạ Tuy, Hạ Tuy ngẩng đầu nhìn, Chu Khải cười gượng, nhưng cũng không rút đầu về, chỉ dùng tay lễ phép gõ cửa ba cái, "Em định đến xem Lão đại có đang bận việc hay không, nếu bận em sẽ giúp anh ngắt điện thoại."

     Không nghĩ tới vừa đưa đầu vào nhìn đã bị Lão đại phát hiện.

     Hạ Tuy thổi thổi mảnh vụn trên hộp ngọc, dụng cụ đã được hắn xử lí đặc biệt, chạm khắc trên ngọc không khác gì khắc gỗ, cũng không tốn sức, chỉ hơn một giờ đã khắc xong một trận pháp hỗ trợ.

     "Ai gọi vậy?"

     Những dãy số đã xóa tên lần trước cũng cho vào sổ đen rồi, tránh xảy ra trường hợp như của Hạ Phong, bởi vì xóa tên không biết là ai gọi tới nên đã nhận điện thoại.

     Cho nên lúc này Chu Khải nhận điện, hoặc là một dãy số hoàn toàn xa lạ, hoặc chính là những dãy số đã được lưu tên lại mà thôi.

     Chu Khải thấy Hạ Tuy không bởi vì bị quấy rầy mà tức giận, lúng túng đứng yên một lúc, lá gan nhanh chóng phình to, rút đầu ra đẩy cửa tiến vào, cầm di động trên tay đưa qua.

     Sau khi văn phòng hỗ trợ xã hội có wifi thì Chu Khải đã không cần Hạ Tuy phát 4G cho xài nữa, sau khi nhìn thấy Hạ Tuy không có ham thích gì với thiết bị liên lạc mau chóng này, cho nên Chu Khải đã quản lí điện thoại giúp Hạ Tuy.

     Dù sao nếu để Hạ Tuy tự bảo quản, điện thoại hết pin một tháng cũng chưa chắc đã nhớ để sạc.

     Còn về tiền điện thoại, đều là do kế toán của văn phòng là già Lý phụ trách, đảm bảo không xảy ra việc hết tiền khiến liên lạc bị gián đoạn này nọ.

     "Là Giang tổng."

     Chu Khải cầm điện thoại trên tay, nên không thể mang theo điện thoại xuyên qua ván cửa đi vào phòng.

     Lúc này Hạ Tuy mới để đồ trên tay xuống nhận điện thoại.

     Giang Húc gọi điện thoại đến, chủ yếu là nói về scandal đang ầm ĩ lần này, "Đây là Liễu Y Y và Chân Hạo làm, anh có ý kiến gì hay không?"

     Đối với Giang Húc nếu muốn điều tra những chuyện này thì rất dễ, chớ nói chi Chân Hạo còn không có ý muốn che giấu, đây chính là quà đáp lễ cho cô ấy.

     Giang Húc cảm thấy cũng chẳng ra làm sao, lúc trước cô ấy làm như vậy chẳng phải là vì muốn tranh giành một hạng mục của đài Trung ương hợp tác hay sao.

     Chân Hạo lúc này chính là muốn làm cô ấy khó chịu, cố tình còn chưa điều tra được thân phận của “tên mặt trắng” trong ảnh mà đã vội vã tung ra rồi, không có tình tiết đấu trí đấu dũng gì cả, cho nên Giang Húc cảm thấy không có ý gì.

     Nhưng dù sao Hạ Tuy ở thế giới trong mơ cũng đã giúp cô ấy, Giang Húc điều tra xong cũng không trực tiếp tung tin ra ngoài, đầu tiên là gọi điện đến hỏi ý của Hạ Tuy.

     Đương nhiên, cảm giác khó chịu trong lòng lần này cô ấy cho rằng là do đối thủ quá kém cỏi.

     Hạ Tuy run tay một chút, nháy mắt mơ hồ không biết Liễu Y Y là ai, chờ sau khi lực chú ý từ hộp ngọc dời đi chỗ khác rồi, lại không rõ vì sao Giang Húc lại hỏi ý kiến của mình về vấn đề này, "Không có ý gì cả."

     Hắn có thể có ý kiến gì? Hắn có nên có ý kiến gì không?

     Lúc còn ở chung tại thế giới trong mơ, Hạ Tuy cho rằng Giang Húc là một cô gái nhạy bén thông minh quả cảm không thua gì đàn ông.

     Hạ Tuy lại chưa từng trải qua những cái gọi là tình yêu tình cảm gì đó, với hắn mà nói nếu đã cắt đứt quan hệ với người trước kia, vậy thì cũng nên buông xuống tất cả những chuyện lúc trước.

     Giang Húc không hiểu làm sao lại cười một tiếng, mặc dù có chút để ý tới một khoảng ngắn im lặng của Hạ Tuy, nhưng câu trả lời cũng không tệ.

     "Vậy tôi sẽ trực tiếp xử lí, đúng rồi, anh có để ý chuyện công khai thân phận của mình không? Chính là quan hệ của tôi với anh."

     Bây giờ tin tức đã phát triển từ “sau khi gặp gỡ trai trẻ thì có đi thuê phòng không?” đến tìm kiếm tung tích của cậu hai nhà họ Hạ sau khi ly hôn đã biến mất không dấu vết, lời trong tiếng ngoài đều ám chỉ Giang Húc trước lúc ly hôn đã không sạch sẽ, cho nên Hạ nhị thiếu mới đi tìm chân ái.

     Có điều Giang Húc lòng dạ hẹp hòi, bản thân có thể ra ngoài làm loạn, lại không chấp nhận chuyện chồng mình ra ngoài tìm người khác.

     Vị chủ thớt này còn dứt khoát quăng bằng chứng rất có sức thuyết phục chứng minh Hạ nhị thiếu đoạn thời gian trước bị mắng là tra nam coi như có ra ngoài tìm người khác thì cũng vẫn còn tôn trọng luân thường đạo lý, lúc còn quan hệ hôn nhân thì không cùng người khác xảy ra tiếp xúc thân thể quá mức thân mật.

     Ngoại tình trong tư tưởng đã bị viết thành đối với tình yêu chân thành nghiêm túc còn thủ thân như ngọc, Chu Khải nhìn cũng không dám nói gì, vừa cảm thấy ngoại tình trong tư tưởng cũng không đúng, nhưng lại vừa tôn trọng lão đại nhà mình, cảm thấy lão đại nhà hắn không phải là người như vậy.

     Tóm lại bây giờ Hạ nhị thiếu không chỉ bị đội nón xanh, còn bị vợ trước độc ác trả thù, uy hiếp Hạ gia đuổi Hạ nhị thiếu ra khỏi nhà, sau khi ly hôn từng có người nhìn thấy nhị thiếu ở trên đường, nhưng từ đó về sau không ai nhìn thấy nữa.

     Cũng không biết đã bị Hạ gia đày tới nơi nào, nói không chừng là đi Châu Phi hay Nam Mỹ gì đó, quá đáng thương, tất cả mọi chuyện cũng bởi vì lúc trước gia tộc bức hôn ép cưới một người phụ nữ độc ác như Giang Húc.

     Giang Húc bị mắng nhưng tâm trạng rất tốt, cái gì cần nhớ đều đã nhớ, chỉ chờ từ từ kiện từng người một, dù sao tổ luật sư của Giải trí Húc Dương cũng rất là rảnh rỗi, cho dù là sức lực, thời gian hay tiền bạc, Giang Húc đều hoàn toàn có thể đưa ra được.

     Giang Húc tuy rằng ghét bỏ Chân Hạo không có bản lĩnh điều tra được thân phận hiện giờ của Hạ Tuy, nhưng thật sự trong lòng cũng biết thân phận của Hạ Tuy bây giờ rất đặc biệt, nhất định đã có cơ quan chuyên môn yêu cầu giữ bí mật, cho nên việc có công khai thân phận của Hạ Tuy hay không Giang Húc không thể tự quyết định được.

     Hạ Tuy cũng hiểu rõ suy xét của Giang Húc, "Không sao cả, vốn dĩ tôi chưa từng nghĩ phải giấu diếm thân phận."

     Nhắc tới việc này, Hạ Tuy mới đột nhiên nhớ tới lúc trước đã đồng ý với Hạ Phong mùng mười sẽ qua bên đó, tính tính thời gian, vậy mà ngày mai đã là mùng mười, vốn dĩ Hạ Tuy còn định ngày mai sẽ làm kiếm gỗ cho Hạ Dạ.

     Kiếm gỗ của Lý Hải Sinh thì có thể dễ dàng mua từ cửa hàng được, nhưng mà kiếm làm từ gỗ hòe hay gỗ liễu thì lại không có ai bán.

     Biết Hạ Tuy bình thường sẽ dùng một ít vật liệu gỗ, Tiểu Uông lại đi ra ngoài, phỏng chừng là chuẩn bị đi mua một ít gỗ tốt về trữ sẵn trong nhà kho.

     Giang Húc cầm di động trong tay đứng tựa vào cửa sổ sát đất trong văn phòng trên tầng cao nhất, nhìn xuống Hải Thành, nhếch môi mỉm cười.

     Quả nhiên sau khi thay đổi, hoặc là nói sau khi Hạ Tuy lộ ra bản tính thật, nói chuyện làm việc đều rất phù hợp với khí chất của hắn, không để cô ấy thất vọng.

     Phía sau có tiếng gõ cửa, Hạ Tuy bên kia tựa hồ cũng nghe thấy được, lễ phép nói tạm biệt, "Vừa vặn bây giờ tôi cũng đang có việc bận, việc này cô giải quyết thế nào đều được, không còn chuyện khác thì tôi cúp điện thoại trước."

     Giang Húc cũng không trực tiếp hỏi Hạ Tuy bây giờ có cảm nhận gì đối với Liễu Y Y, lúc trước tính tình của Hạ Tuy có thể là ngụy trang, si mê Liễu Y Y không chừng cũng là như vậy.

     Tuy rằng lúc ấy bản thân mình cũng bị lừa gạt, Giang Húc cũng không ngại, những thủ đoạn râu ria như vậy, dù cô có nhìn thấy cũng sẽ không làm ảnh hưởng đến việc cô phán đoán tính cách của một người.

     Chỉ là không biết có phải Hạ gia có bí mật gì không thể cho người khác biết hay không, bằng không Hạ Tuy có bản lĩnh như vậy, tại sao lại phải che giấu bản thân?

     Giang Húc theo thói quen bắt đầu tính toán trong lòng, vừa gọi người gõ cửa tiến vào, xử lý xong công việc thuận tiện gọi điện thoại cho bên bộ phận quan hệ xã hội.

     Buổi tối đúng mười hai giờ, cách thời gian Chân Hạo tung ra scandal vừa đúng hai mươi bốn tiếng, Giải trí Húc Dương đồng loạt đăng hình ảnh mười hai tờ lệnh triệu tập của tòa án, còn công khai tag tên các bị cáo, trong lúc nhất thời giới truyền thông còn đang định xào scandal của Giang Húc để tăng nhiệt độ lại câm như hến.

     # hai mươi bốn giờ cuồng hoan chấm dứt #

     Những cái hot search miệt thị này đã được Giải trí Húc Dương quang minh chính đại mua lại còn treo ở vị trí đầu bảng, hơn nữa bộ phận quan hệ xã hội của Giải trí Húc Dương tỏ vẻ vị trí hot search này bọn họ sẽ treo đủ bốn mươi tám giờ, chậm trễ các vị thật sự là thật xin lỗi.

     Tác giả có lời muốn nói:  
        Cầm hai cái hộp ngọc, đạo trưởng đột nhiên phát hiện cảm giác được bao nuôi rất không tệ...

     Giang tổng: Không có mất hình tượng, thật tốt, nếu anh có thể giữ gìn cả đời tôi sẽ nuôi anh cả đời【 vẻ mặt mỉm cười tỏa nắng]

     Quốc gia: Thật ngại quá ngài đã chậm một bước, Hạ trưởng phòng đã là người của chúng tôi, cấp bậc bao nuôi tuyệt đối là cao nhất  【 nụ cười công nghiệp]