Hàn Vân Trọng Sinh

Chương 26: Tổ chức bí ẩn!



6h Sáng, trời bắt đầu hừng đông.

Hàn Vân mở mắt, kỳ lạ là tròng mắt của hắn lại phát ra ánh sáng màu lam, trong phòng tối hai điểm lam quang lập lòe quỷ dị. Chớp mắt một cái đôi mắt lại trở thành màu đen âm trầm, đây là biểu hiện của công pháp hồn tu đạt tới tiểu thành, có nhãn thuật được gọi là Linh nhãn, nó sẽ giúp ích cho bản thân được phần lợi ích nào đó, ví dụ như linh khí bình thường chỉ dựa vào cảm nhận để phán đoán, còn linh nhãn này lại giúp cho hắn trực tiếp có thể nhìn thấy dòng chảy linh khí trong trời đất, cũng thấy được sát khí, âm khí, còn thêm nhiều cái hay nữa mà không thể kể được.

Để Hắc Hồn lui về phía sau, dần dần thân thể nó mờ dần dung nhập vào cái bóng sau lưng hắn, đối với các loại âm vật thì ẩn thân gần như đều là sở trường, trừ khi có ai mang m Dương Nhãn trên người thì mới có thể nhìn thấy lờ mờ mà thôi.

Ngày hôm nay không có Lâm Tiêu Du, Hàn Vân được nghỉ ngơi thêm chút ít, tuy không đáng là bao nhưng mà tinh thần được đề cao rất nhiều.

Hắn xuống nhà ăn bữa sáng qua loa rồi đi mất, Diệp Tuyết Linh một bên kỳ lạ không thôi, mới hôm trước nghỉ mà hôm nay đã nói là có việc mới rồi, còn đang lo lắng, Lâm Hoa một bên khuyên nhủ:

" Tuyết Linh à, Hàn Vân dù gì thì cũng đã lớn rồi, tự đi kiếm việc làm thì tốt chứ sao, điều này chứng tỏ là nó đã biết suy nghĩ cho bản thân rồi "

Diệp Tuyết Linh lại trở về với bộ dáng lạnh lùng như bao ngày, giống như chuyện tối hôm trước chưa từng xảy ra vậy, Hàn Vân cũng biết được vài điều. Theo hắn thấy thì Diệp Tuyết Linh mắc một căn bệnh, tên căn bệnh này nói ở thời hiện đại thì chính là triệu chứng đa nhân cách, nếu người nào có thể dùng linh hồn lực cảm nhận thì sẽ thấy bên trong linh hồn của cô bị phân đôi ra rõ ràng, không phải là phân cách, mà là giống như một đám mây nhỏ nửa màu lam nửa màu vàng nhạt, nhìn qua giống như từng bị đoạt xá thất bại nhưng không phải, có lẽ là một linh hồn cao cấp nào đó tới ở chung trong thân thể Diệp Tuyết Linh một thời gian, linh hồn này vô ý giúp cho linh hồn của cô lớn mạnh thêm, có lẽ cũng là nguyên nhân cô có thêm cái tính cách lạnh lùng. Hàn Vân xoa xoa đầu, thật là có nhiều trường hợp khác cũng có thể xảy ra, tuy hiện tại biểu hiện của linh hồn này giống như đang cho Diệp Tuyết Linh đồ tốt, hắn không để tâm, nhưng nếu một ngày nhận ra có gì không ổn thì hắn sẽ phải nhúng tay một phen, dù sao thì những vụ âm mưu đoạt xá giống thế này ở tu chân giới thật sự rất nhiều.

Đường Số 7 thuộc về khu vực bên ngoài Bắc Kinh, không còn là ở trung tâm, Hàn Vân tìm được tới DiLong khá dễ dàng, bởi vì khắp xung quanh chỉ có tòa nhà này là cao đặc biệt, từ xa đã có thể thấy bảng hiệu đặt trên cao, đứng trước cổng tòa nhà hắn cầm điện thoại gọi cho Hạ Đông, tầm 15 phút mới thấy lão ung dung tới dẫn hắn vào trong.

" Đây là thẻ tổ chức của cậu "

Hàn Vân nhận được một tấm thẻ da giống như cảnh sát, không biết lão lấy từ đâu ra ảnh thẻ của hắn nữa, nhưng nghĩ tới cái tổ chức này làm cho nhà nước thì cũng không lạ lẫm gì, chỉ cần thông báo một tin lấy chút hồ sơ của bản thân ra, không biết bên trong có gì nhưng chắc chắn là sẽ có vài cái ảnh để xác định thân phận, dù sao thì hôm qua hắn nói ra là tên thật, nếu còn không tìm được chút thông tin nào mới là lạ.

Vừa đi vừa nghe Hạ Đông giới thiệu qua loa, tổ chức này được gọi là Ám Thiên, tập hợp những con người có võ công hoặc dị năng đặc biệt, bề ngoài hoạt động cũng giống như cảnh sát quân đội, bên trong thực chất là chuyên xử lý những vụ án linh dị, những vụ án bình thường sẽ không rảnh mà nhúng tay.

Hạ Đông đưa Hàn Vân tới một phòng nhỏ, bên trong có hai người đang chờ sẵn, thấy lão vào phòng trước sau cùng lên tiếng chào một câu " Hạ Đại Nhân ", hai người này một nam một nữ, Nam đeo kính, trông có vẻ là người tri thức, Nữ thì thanh tú hoạt bát, mắt mở to nhìn hắn.

" Đây là thành viên mới của đội 17 "

" Chào mọi người, tôi là Hàn Vân "

" Hàn … Vân " - Cô gái ngạc nhiên một hồi, sau đó lấy lại tinh thần chào hắn.

" Hiểu Mộng " - Hắn cười cười chào lại.

" Mấy ngày không gặp, không ngờ lại tái kiến tại đây "

Đúng vậy, cô gái hoạt bát này lại chính là hàng xóm hắc đạo Trần Hiểu Mộng, nghe nói cô không dính dáng tới Hắc Đạo nữa, nay lại tới đầu quân cho chỗ này, thật lạ kỳ.

" Thì ra là người quen của Hiểu Mộng, vậy không là người ngoài rồi " - Nam nhân bên cạnh cười nói:

" Chào cậu, tôi tên Khương Phương, là đội trưởng của đội 17, tuy hiện tại chỉ có 2, thêm cậu là 3 người nhưng trong tương lai tôi tin cả đội chắc chắn sẽ lớn mạnh nhất nhì tổ chức "

Nhìn Khương Phương vỗ ngực đề cao tinh thần bản thân, Hạ Đông âm thầm gật đầu.

" Nghe này mọi người, Hàn Vân cũng là một người có năng lực, vì vậy tôi mang một tin tới, đó là đội 17 sẽ tiếp tục nhiệm vụ Mãnh Phu "

" Không phải chứ Hạ đại nhân, Mãnh Phu không phải là nhiệm vụ mà chúng tôi có thể hoàn thành được, tôi nghĩ ngài nên chọn một đội Cấp C hoặc Cấp B đi " - Khương Phương kinh hãi.

" Khương Phương, cậu phải tin tưởng vào đội của mình chứ, hiện tại có thêm Hàn Vân là một sự trợ giúp rất lớn rồi "

" Hôm trước chúng tôi cũng là 3 người, Lộc Nam vì vậy mà suýt chết, phải mang thương tật mà rời khỏi tổ chức sớm "

" Lần này sẽ khác, cậu tin tôi đi "

" Nhưng mà … "

" Không nhưng nhịn gì nữa, đây là lệnh. Cậu cùng Hiểu Mộng tranh thủ làm quen người mới rồi thực thi nhiệm vụ đi "

Cắt đứt lời của Khương Phương, Hạ Đông rời đi, để lại 3 người ngơ ngác nhìn nhau.

" Đây đúng là ép người mà "

Chờ Hạ Đông rời đi xa, Khương Phương mới mở lời oán trách.

" Khương Phương, cậu phải tự tin lên, có thể lần này sẽ thành công "

Trần Hiểu Mộng an ủi một chút, từ khi cô bị ám sát đã biết một chút thân thủ của Hàn Vân, còn cả vụ ở trong bar hôm trước Tạ Thanh Phong thể hiện quyền cước cực kỳ khó tin, thân là đại ca của hắn, Hàn Vân không lý nào lại yếu hơn được.

" Nhưng mà Hiểu Mộng à! Cô phải nhớ tới Mãnh Phu hôm trước, đừng mù quáng làm nhiệm vụ này "

" Đây là lệnh trực tiếp từ Hạ đại nhân, không đi anh nghĩ tôi phải làm sao? "

" Tôi … "

Khương Phương há miệng nhưng không biết phải nói gì, đúng vậy, đây là nhiệm vụ từ cấp trên chỉ thị, không đi vậy thì phải làm sao?

Hàn Vân ngồi xuống một cái ghế gần đấy, khóe mắt giật giật, mới lúc này còn mạnh miệng muốn đưa cả đội tới đỉnh phong mà hiện tại gặp nhiệm vụ lại tỏ ra sợ hãi. Còn cả Hạ Đông nữa, ' Cả tháng phần đa là thời gian rảnh ' chính là lời hôm qua lão nói, hiện tại trong đầu còn nhớ rõ như in, vậy mà hôm nay mới tới đã phải xách mông đi làm nhiệm vụ rồi, cái này chắc chắn là lừa đảo.

Cứ thế không thể từ chối được Khương Phương đành lết thân đi chuẩn bị một chút đồ rồi dẫn Hàn Vân cùng Hiểu Mộng đi. Công việc này không nhất thiết là phải túc trực tại trung tâm tổ chức, chỉ khi có nhiệm vụ mới cần tới để lấy thông tin tình báo, tiện thể tập trung tạo kế hoạch cùng đội.

" Hiểu Mộng, nhiệm vụ này là gì vậy? Tôi nghe nói khá là khó khăn "

" Chính là tìm giết một người được gọi là Mãnh Phu, nghe nói tên này vài năm nay có rất nhiều tội trạng, bên Cảnh Sát không làm gì được nên hắn vẫn rửng rưng ngoài vòng pháp luật, có quan chức lớn tìm đến muốn nhờ chúng ta thu thập hắn, dù sao người này có bắt được thì cũng sẽ bị xử tử mà thôi "

" Hắn mạnh lắm sao? "

" Không rõ! Nhưng hắn rất biết gài bẫy người khác "

" Có thể nhờ người khác làm nhiệm vụ này không? "

" Trên lý thuyết là không thể " - Trần Hiểu Mộng suy nghĩ một chút, nói thêm:

" Nhưng chưa ai nói là không thể, ít nhất thì nhiệm vụ không yêu cầu chúng ta phải tự thân tới giết hắn "

" Vậy thì chúng ta có thể bí mật nhờ người khác giúp " - Khương Phương giống như túm được cọng cỏ cứu mạng.

" Nhờ ai giúp? " - Hàn Vân liếc qua.

" Nhờ … À, có thể thuê người tới đúng không? "

" Đúng vậy, nhưng cũng phải tìm người có sức lực một chút, nếu không thì càng hỏng chuyện. hai người có biết ai đủ sức nhận vụ này không? "

Trần Hiểu Mộng cùng Khương Phương lắc đầu, Hắn mới đưa ra ý kiến.

" Tôi biết một số người có thể làm được, nhưng giá không thấp đâu "

" Có người dám nhận là được, giá bao nhiêu chúng ta đều đưa ra được "

" Ừ " Trần Hiểu Mộng có chút không vui, tuy cô cũng sẽ đồng ý nhưng Khương Phương vừa mở lời đã kéo theo cả cô lẫn Hàn Vân vào, tên này chưa hỏi ý kiến của ai đã mạo muội đồng ý, trong tương lai nếu không thay đổi bản tính thì chắc chắn chẳng làm được việc gì ra trò.

" Đây là hồ sơ thông tin về Mãnh Phu, tất cả trông chờ vào cậu hết "

Khương Phương đưa cho Hàn Vân một túi hồ sơ rồi quay đi, bỏ lại Hắn cùng Trần Hiểu Mộng ở lại, giống như muốn rũ bỏ trách nhiệm của mình vậy, Hàn Vân cảm thấy bình thường, hắn đã đoán trước được hành động này của Khương Phương, Trần Hiểu Mộng đối với sự vô trách nhiệm của Khương Phương dù có bất bình nhưng cũng không tiện nói ra thẳng mặt.

" Một số người anh nói có phải là Ngũ Hổ Tướng không? "

" Sao cô biết? " - Hàn Vân tỏ vẻ ngạc nhiên.

" Đúng vậy thì tôi nói cho anh hai tin " - Đưa 2 ngón tay lên:

" Ngũ Hổ Tướng chính là một trong những đội mạnh của tổ chức Ám Thiên chúng ta, nhiệm vụ Mãnh Phu đối với họ chỉ là trò đùa " - Lại ngửa mặt nhìn vào mắt Hắn, cô nói tiếp:

" Tin thứ là tin xấu, nếu anh muốn thuê bọn họ thì chẳng khác gì làm phật ý của Hạ đại nhân, công lao không được lại còn mất tiền thêm "

" Ừm, tôi biết "

Hàn Vân gật đầu cái rụp, Ngũ Hổ Tưởng làm việc nhanh gọn nhưng mà không chắc chắn, có thể giống lần trước, giết xong rồi mới nhận ra là giết nhầm người cũng nên, giá cả lại còn đắt đỏ, trong đầu hắn đang nghĩ một biện pháp khác.