Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 11: Rửa hận



Sau khi tin tức PR của Hàn Vũ Phàm được tung ra, anh lại bỏ tiền ra mua chuộc một số tài khoản nổi tiếng có sức ảnh hưởng để minh oan. Trong hai ba ngày tới đây, anh sẽ dùng nhiều cách khác nhau để làm rõ tính chuyên nghiệp và nhân phẩm của Mặc Vũ Nhu. Lên kế hoạch khiến Đường Ninh phải hứng chịu những tai tiếng đến cùng. Dù sao thì độ hot của chuyện này cùng lắm cũng chỉ được vài ngày, sau đó công chúng sẽ cảm thấy ngán ngẫm, chờ đến khi đại tin tức mới xuất hiện thì những vụ bê bối của họ sẽ hoàn toàn chìm trong biển nước bọt, và Mặc Vũ Nhu cũng có thể sớm tiếp tục công việc.

Kế hoạch của họ là sau khi để Mặc Vũ Nhu giành được top 10 siêu mẫu của năm, sẽ thông báo việc cô ra nước ngoài tu dưỡng, rồi bí mật sinh đứa bé ra đời. Lý do Hàn Vũ Phàm muốn có đứa trẻ này, là bởi vì Mặc Vũ Nhu là mối tình đầu của anh, đã âm thầm bên anh nhiều năm, cộng thêm hiện tại con đường của cô đang vô cùng rộng mở phía trước nên tạm thời anh ta sẽ không từ bỏ Mặc Vũ Nhu, con gà có thể đẻ trứng vàng này.

Sắc mặt người quản lý của Đường Ninh, chị Long tràn đầy mỉa mai sau khi chứng kiến màn PR minh oan của Hàn Vũ Phàm, chị ấy còn bí mật đến căn hộ của Đường Ninh vì có chìa khóa căn hộ của cô, nhưng sau khi bước vào, phát hiện rằng Đường Ninh không sống ở căn hộ.

Vì vậy chị gọi cho Đường Ninh trong sự nghi ngờ: “Đường Ninh, sao em không có ở nhà?”

Đường Ninh đang pha nước tắm cho Mặc Đình trong phòng tắm của ngôi nhà mới, trên mặt cô nở một nụ cười nhẹ: “Em chưa có thời gian để nói với chị, em đã chuyển nhà rồi.”

“Em chuyển đi đâu? An toàn không? Hàn Vũ Phàm có biết không?”

Đường Ninh quay đầu nhìn Mặc Đình bước vào phòng tắm, vừa định giải thích, nhưng Mặc Đình lại không nhìn thấy cô đang nghe điện thoại, liền cất giọng: “Những chuyện này cứ để người giúp việc làm là được rồi…”

Chị Long ở đầu dây bên kia lập tức nhạy bén nghe ra được Đường Ninh đang sống cùng người đàn ông khác, giọng nói trở nên sắc bén: “Đường Ninh, em ở cùng với ai? Có phải vì đả kích của Hàn Vũ Phàm nên sẵn sàng đánh đổi bất cứ giá nào phải không? Chị đã nói rồi mà, em là siêu mẫu đã giải nghệ, vào lúc em bị giẫm đạp như thế này làm gì có ai tình nguyện giúp em một tay, hóa ra, em…em làm chị tức chết, có phải em đi tìm người khác chống lưng rồi không?”

“Em ở đâu? Chị đến đón em, chúng ta không đến nỗi phải như vậy…”

“Em đang ở đâu? Bây giờ chị muốn gặp em, không thì chị chết cho em xeml”

Đường Ninh có chút bất lực, sau đó ngắng đầu nhìn Mặc Đình, nắm chặt điện thoại di động hỏi ý kiến anh: “Hình như người quản lý của em có chút hiểu lầm với chuyện em dọn nhà, vì vậy…em muốn đi ra ngoài một chuyền để giải thích với chị ấy.”

“Em tin chị ta không?” Kỳ thực, Mặc Đình đã âm thầm điều tra người gọi là chị Long này. Con người này khá nhiệt tình và chuyên nghiệp. Mặc dù đôi khi hơi cế chấp, không nghĩ xa được mọi thứ, cách danh hiệu người quản lý vàng vẫn còn mười vạn tám ngàn dặm, nhưng may mắn là chị ta đối với Đường Ninh hết lòng hết dạ, là người có thể tin dùng được.

“Ừm.”

“Vậy để anh kêu Lục Triệt đến đón chị ta đến đây.”

Đường Ninh suy nghĩ kỹ càng, hiểu được ý của Mặc Đình, cũng tin tưởng vào phán đoán của người đàn ông này, hơn nữa cô không còn là Đường Ninh của ngày hôm qua, chỉ cần cô sáng suốt thì sẽ không có ai có thể múa rìu qua mắt thợ với cô, vì thế, cô kêu chị Long chờ ở căn hộ cũ của cô, cô sẽ sai người đến đón.

Chị Long hắng giọng, tỏ vẻ “ghét sắt nhưng không ghét thép” với Đường Ninh.

Đường Ninh cười rồi cúp máy, để điện thoại xuống hỏi Mặc Đình: “Em đã mở nước cho anh rồi, anh tắm bây giờ chưa?”

Mặc Đình nhướng mày, cài lại cúc áo sơ mi lúc nãy vừa mở ra, che đi vùng xương quai xanh gợi cảm: “Có khách đến thăm, chủ nhà…đương nhiên cũng nên gặp, điều quan trọng nhất là anh muốn cùng em…tắm với nhau.”

Hai má Đường Ninh đỏ lên, nhưng vẫn…xáu hỗ gật đầu.

Chị Long quả thực nổi điên lên rồi, cảm thấy Đường Ninh không đáng làm vậy, chỉ vì tên Hàn Vũ Phàm cặn bã kia, cô chấp nhận trả một cái giá đắt như vậy sao? Lại có thể tình nguyện nương nhờ trong vòng tay kẻ khác, chị thừa biết rằng, trong vòng tròn này không hề có sự chân thành, biết bao người chỉ đến vì tình một đêm ấy, sau khi thức dậy liền trở mặt, tại sao cô có thể làm chuyện ngu xuân vậy chứ?

Chị Long tức giận, thỉnh thoảng lại mắng chửi ra vài câu, cho đến khi Lục Triệt nghe theo lời dặn đến căn hộ, gặp được chị Long: “Muốn gặp cô Đường, xin hãy đi theo tôi.”

Chị Long biết Mặc Đình, nhưng…chị không nhớ tên Lục Triệt này, vì vậy đối xử với Lục Triệt không mắy thân thiện, chị giơ chân đá Lục Triệt một cái: “Nếu Đường Ninh nhà tôi xảy ra chuyện gì, thì tôi nhất định sẽ tính số anh và người đàn ông đứng sau lưng anh.”

Lục Triệt đang nắm chặt kiểu tóc đẹp đẽ, không để tâm đến hình tượng bị chị đá, đau đến mức nhe răng trợn mắt: “Đừng nói ai tính số ai, cô cứ đi cùng tôi trước đã.”

Chị Long hẳng giọng, ngắng đầu lên, hoàn toàn coi thường Lục Triệt, sau khi cùng anh bước lên xe, trong suốt đoạn đường đi, chị Long đều thăm dò Lục Triệt và đưa ra đủ các loại đe dọa cảnh cáo, rời khỏi nhà Đường Ninh, gần như không còn cảm giác “kề dao vào cổ”, cuối cùng khi bước vào khu biệt thự, đột nhiên kinh ngạc không nói nên lời.

Khải Duyệt Đế Cảnh, đây là một điểm mốc thành phố của Thịnh Kinh.

Khu biệt thự này chỉ có 30 hộ, người nào cũng có quyền có thế, tùy ý chọn ra lai lịch và xuất thân của một người, cũng có thể khiến người khác phải choáng váng.

“Ha ha, ông chủ nhà cậu là rốt cuộc gì người thế nào?” Chị Long không thể ngồi yên chút nào.

“Đi vào rồi chẳng phải chị sẽ biết sao.” Lục Triệt cũng có chút nóng nảy.

Chị Long sợ hãi, khí thế vừa rồi mất đi không còn lại chút gì, bởi vì những người ở đây không phải là người chị có thể đắc tội được, sau đó xe của hai người chạy vào cánh cổng sắt của một biệt thự có đài phun nước, chị Long được mời xuống Xe, bước vào phòng khách theo kiểu cung điện Tây Ban Nha đó.

Đường Ninh ngồi trên sô pha mặc bộ quần áo ở nhà màu trắng mềm mại, hai bên má không hề đánh má hồng nhưng vẫn vô cùng xinh đẹp.

“Đường Ninh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?

Có phải em tìm được một lão già nào không?” Chị Long trầm giọng hỏi Đường Ninh ngay khi vừa bước lên: “Em vì Hàn Vũ Phàm mà hy sinh mình sao?”

“Chị Long, em muốn nói với chị một chuyện, nhưng…chị không được kích động.” Đường Ninh kéo chị Long ngồi xuống ghé sô pha.

“Em nói…em tìm được bạn trai mới rồi sao?”

“Không phải…” Đường Ninh cố nhịn cười, lắc đầu.

“Không phải thì tốt…”

“Em đã kết hôn rồi.”

Chị Long: “…” Hai giây sau, chị ấy đột nhiên ngắn người ra: “Em nói cái gì? Em kết hôn, làm sao có thể kết hôn, em kết hôn với ai? Sao em lại lầy hạnh phúc của mình ra đùa giỡn vậy được?”

Đúng lúc chị Long đang kích động, Mặc Đình cũng xử lí xong công việc, đôi chân dài bước ra khỏi phòng làm việc ở lầu 1, dưới ánh mắt kinh ngạc của chị Long, anh đi đến phía sau ghé sô pha, cúi người ghé sát vào tai Đường Ninh rồi nói thầm cái gì đó, sau đó Đường Ninh liền quay lại ngoan ngoãn gật đầu với Mặc Đình: “Em biết rồi, sẽ không quá nửa tiếng đâu.”

Mặc Đình hài lòng, nhìn thật sâu vào mắt chị Long rồi lại bước lên lầu, toàn bộ quá trình tuy hơi ngắn nhưng lại khiến chị Long hoàn toàn không thể tin được.

“Đường Ninh, em mau nhéo chị một cái, chị muốn biết chị không phải đang nằm mơ.”

“Sao chị lại nói như vậy?” Đường Ninh lại kéo người chị lại, nhắc chị đừng quá kích động như vậy.

“Cho nên, người kết hôn với em là chủ tịch công ty giải trí Hải Thụy, Mặc…Đình?”

sBJ2) “Thực sự kết hôn rồi?” Chị Long không chắc chắn hỏi lại.

“Chị thực sự không hề nhìn sai, là anh ấy, chồng mới cưới của em.” Đường Ninh nghiêm túc gật đầu.

Chị Long nghe xong câu trả lời liền lập tức chuyển từ vẻ cực kỳ lo lắng sang vô cùng vui mừng: “Khó trách những lời tường trình lúc trước của em có thể nằm trên bảng xếp hạng được tìm kiếm nhiều nhất, cho dù Hàn Vũ Phàm có tiêu bao nhiêu tiền cũng không thể loại bỏ được. Đường Ninh, em làm chị bất ngờ quái”

“Cái này thì đúng rồi, cho dù tìm người kết hôn cũng không thể là loại rác rưởi của Hàn Vũ Phàm, nhưng không ngờ em lại gả cho chủ tịch công ty giải trí Hải Thụy. Em có biết Thiên Nghệ và Hải Thụy cách nhau bao nhiêu thứ bậc không?” Sảng khoái…rửa được mối hận, chuyện này nếu để cho tên rác rưởi Hàn Vũ Phàm biết, chẳng phải rất tuyệt sao?”