Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 22: Người không phạm ta ta không phạm người



“Anh cũng biết chuyện Hàn Vũ Phàm yêu cầu em tiếp nhận hoạt động quảng bá?” Đường Ninh ngạc nhiên quay lại nhìn chị Long, tưởng rằng chị Long nói với Mặc Đình, nhưng chị Long vội xua tay, tỏ ý không liên quan gì đến mình.

“Trong vòng làng giải trí này, chỉ cần là điều anh muốn biết, anh đều có thể biết.”

Lúc này, Đường Ninh dường như không còn thắc mắc tại sao Mặc Đình lại có thể vươn tới đỉnh cao của làng giải trí, vì vậy cô mỉm cười với Mặc Đình: “Anh đừng lo, anh đã giao cho em thanh kiếm giết địch, em nhất định sẽ giải quyết chuyện này một cách ồn thỏa.”

Mặc Đình không nói thêm lời nào, chỉ đưa tay lên vuốt tóc Đường Ninh.

Chị Long nhìn thấy…cả người nổi hết da gà, rõ ràng hai người này kết hôn chưa lâu, làm sao lại giống như đôi vợ chồng già đã kết hôn mười năm chứ?

Sau khi kết thúc buổi quay quảng cáo, cả ba người cùng nhau trở về Thịnh Kinh, tuy trên máy bay Đường Ninh và Mặc Đình cùng tựa vào nhau để nghỉ ngơi, nhưng sau khi xuống máy bay thì họ lại tách ra đi riêng như những người xa lạ, Hàn Vũ Phàm thậm chí đã cử người quản lý mới Lâm Vi đến sân bay đón.

Lúc ra khỏi cửa sân bay, người quản lý tên Lâm Vĩ kia, mặc chiếc váy voan màu tím nhạt, đi giày cao gót mười phân, không những đeo kính râm, còn khoanh tay cúi xuống nhìn đồng hồ không ngừng, cả người toát ra vẻ sốt ruột mắt kiên nhẫn, như thể cô ta mới chính là siêu sao quốc tế cần được chào đón.

Đường Ninh nhìn thấy tắm biển viết tên cô được đặt dưới chân Lâm Vi, nhưng cơ bản không hề phản ứng đáp lại với Lâm Vi, mà trực tiếp bước ra khỏi sân bay cùng chị Long.

Chị Long bật cười, Đường Ninh đúng là càng ngày càng có tính cách của riêng mình, nhưng khi xe đi được nửa đường, Đường Ninh vẫn nhận được điện thoại của Lâm Vi: “Đường Ninh, cô đâu rồi? Không phải nói máy bay sẽ hạ cánh lúc 12 giờ sao?”

“Tôi đang trên đường trở về công ty rồi.” Đường Ninh thẳng thắn trả lời.

“Lẽ nào khi cô ra khỏi sân bay lại không nhìn thấy tôi?”

“Nhìn thấy chứ.” Đường Ninh vẫn bình tĩnh nói, cảm xúc không hè thay đổi.

“Vậy tại sao cô không tìm tôi?” Lâm Vi thực sự nổi điên lên rồi.

“Cô đeo kính râm, tôi tưởng cô đến sân bay để đi catwalk…” Đường Ninh chặn lại một cách mỉa mai.

*,” Lâm Vi đỏ bừng mặt vì bị chặn họng, cô ta chỉ có thể cúp điện thoại, vội vàng chạy về công ty.

Cô ta vào ngành từ rất sớm nhưng tầm nhìn lại vô cùng hạn hẹp, tuy có trong tay không ít người nỏi tiếng nhưng cuối cùng không phải làm mắt lòng giới quý tộc thì là bị bắt vào trung tâm cai nghiện ma túy, vì vậy, danh tiếng người quản lý này của cô chỉ là tiếng xấu đồn xa trong giới, nhưng lần này Mặc Vũ Như mời cô đến, rõ ràng là để dọn dẹp Đường Ninh, không ngờ người còn chưa thấy đâu, cô lại bị Đường Ninh lừa một vố đau trước.

Cho nên cô ta không cam tâm, hiện tại cùng lắm Đường Ninh cũng chỉ là siêu mẫu hết thời, ngang nhiên dám không coi cô ra gì?

Hai mươi phút sau, Đường Ninh quay về công ty trước, một mình bước vào cửa lớn của Giải trí Thiên Nghệ, thẳng thừng bước vào phòng làm việc của Hàn Vũ Phàm.

“Tôi đang chờ lời giải thích của anh.” Đường Ninh đặt hai tay chống lên bàn làm việc của Hàn Vũ Phàm rồi nói: “Vậy chuyện giữa anh và Mặc Vũ Nhu là sự thật, đúng không?”

Hàn Vũ Phàm dừng công việc lại, do dự một chút, xảo quyệt đổi đề tài: “Em vừa xuống máy bay, sao lại trực tiếp đến công ty như vậy?”

“Đã bao lâu rồi?” Đường Ninh tiếp tục chủ đề vừa rồi: “Anh và Mặc Vũ Nhu bên nhau bao lâu rồi?

“Đường Ninh!” Hàn Vũ Phàm đột nhiên hét lên: “Tôi thực sự chịu đựng cô đủ rồi, cô có biết cô phiền như thế nào không? Cô không biết làm một điều gì đó để có thể lấy lòng đàn ông như Vũ Nhu sao? Có người phụ nữ nào mỗi ngày đều cằn nhằn giống như cô không?”

Đường Ninh từ từ thu hai tay lại, nhìn vẻ mặt của Hàn Vũ Phàm, vô cùng trầm ngâm: “Hai người các người, coi tôi là cái gì? Một món đồ hả?”

“Đường Ninh, chúng ta chia tay đi…Tôi và Vũ Nhu thực sự ở bên nhau rồi, chúng tôi yêu nhau thật lòng.”

Khi Hàn Vũ Phàm nói chuyện này với Đường Ninh, giống như đang nói với một người lạ và không liên quan gì đến bản thân anh ta: “Cô cũng đừng trách tôi, mấy chuyện tình yêu này là chuyện không phải dùng lý trí là có thể nói được, từ nay về sau chúng ta chỉ có quan hệ cấp trên với cấp dưới, tôi là sếp của cô còn cô là nghệ sĩ cấp dưới của tôi!”

Đường Ninh cong môi giễu cợt, tâm trạng cũng bình tính hơn ngoài sức tưởng tượng Hàn Vũ Phàm: “Vậy nên, anh cũng không có ý định để tôi chấm dứt hợp đồng đúng không? Bởi vì biết rằng nếu để tôi đi, Mặc Vũ Nhu sẽ không thẻ có ngày xuất đầu lộ diện.”

“Xin lỗi…cô phải đợi thêm ba năm nữa.”

“Vì chuyện này, anh mới sắp xếp hoạt động quảng bá như vậy cho tôi sao?” Đường Ninh tiếp tục chất ván.

“Với địa vị hiện tại của cô, việc quảng bá lần này, là quá xứng với cô rồi.” Hàn Vũ Phàm nói xong, trở lại ghế ngồi, mở tập tài liệu ra: “Nếu không còn việc gì nữa thì cô ra ngoài đi. Còn nữa, Lâm Vi sẽ là người quản lý mới của cô. Sau này mọi thứ liên quan đến cô đều sẽ do cô ta sắp xếp.”

Thời gian năm năm, hóa ra chỉ đổ cho chó!

Đường Ninh không thể nói rằng cô không đau lòng, nhưng hơn cả, chỉ còn lại sự tức giận.

“Anh có biết người bạc tình lòng dạ hẹp hòi cuối cùng phải nhận lấy hậu quả gì không? — Chết không được yên.” Đường Ninh nói xong câu này liền xoay người rời khỏi phòng làm việc của Hàn Vũ Phàm. Tắt nhiên, niềm tin rằng Giải trí Thiên Nghệ sẽ hoàn toàn biến mất khỏi làng giải trí, cũng kiên định và mãnh liệt một cách bất thường.

Đường Ninh trở lại phòng chờ của mình, lúc này Lâm Vi cũng từ sân bay vội vã trở về, cô ta bước thẳng vào mà không gõ cửa, chỉ vào Đường Ninh mà chửi rủa: “Rốt cuộc cô có biết từ hôm nay trở đi cô là nghệ sĩ của tôi không? Cô còn muốn làm siêu mẫu nhận quyền phát ngôn nữa hay không? Sao cô dám đối xử với tôi như vậy…Cô là lợn à?”

Nghe xong máy lời này, Đường Ninh đột nhiên từ trên ghế đứng lên, từng bước đến gần Lâm Vi: “Nhắc lại lần nữa, bốn chữ cuối cùng?”

“Tôi đang hỏi cô có phải là lợn không?” Lâm Vi vênh váo tự đắc hỏi lại, ngay khi cô ta vừa hạ giọng, Đường Ninh đã giáng một cái tát tròi giáng vào mặt cô: “Cái tát này, là để dạy cô làm người.”

Lâm Vi sửng sốt, trợn to mắt định đánh trả, Đường Ninh lầy điện thoại ra, đưa scandal cho cô ta xem: “Trong điện thoại của tôi vẫn còn rất nhiều ảnh nóng bỏng như thế này, dựa vào bốn chữ cô vừa chửi tôi, tôi quyết định gửi nó đến bốn nhà truyền thông.”

Lâm Vi sửng sốt một hồi, có chút không hiểu ý trong lời nói của cô, cô ta nhìn thấy bằng chứng trên màn hình mà cô đã để lại khi hướng dẫn diễn xuất, đầu óc cô ta chết lặng đi!

Điều này là không thể, làm sao Đường Ninh có thể những bức ảnh như vậy? Rõ ràng cô ta rất cẩn thận…Chuyện không thể nào nhát định là giả.

“Tôi biết rất rõ, phía sau cô là Mặc Vũ Nhu, néu như cô không quá đáng, tôi cũng không thèm đối phó với một người quản lý, nhưng…cô lại có chút không biết sống chết…”

Lâm Vi bắt đầu sợ hãi, hai tay bắt đầu run rẫy, sớm biết Đường Ninh nắm trong tay điểm yếu của cô ta, cô ta sẽ không bao giờ đồng ý với Mặc Vũ Nhu, dày vò Đường Ninh.

Vì vậy, cô ta lập tức thay đổi sắc mặt, quỳ xuống trước mặt Đường Ninh: “Đường Ninh, tôi không cố ý làm như vậy với cô. Cô đừng có gửi ảnh đi, nếu không tôi sẽ bị hủy hoại mắt…”

Đường Ninh cúi đầu nhìn Lâm Vi, rồi nói với Lâm Vi rất nghiêm túc: “Câu nói này, tôi chỉ nói một lần, nếu người khác không xúc phạm tôi, tôi sẽ không xúc phạm lại, nếu người khác xúc phạm tôi…Tôi sẽ khiến cô ta bị hủy hoại hoàn toàn, bắt đầu từ hôm nay, cô làm tốt nhiệm vụ của cô, tôi sẽ làm tốt công việc siêu mẫu của tôi, nếu cô muốn giở trò, hay tính kế gì…Tôi sẵn sàng chơi với cô tới cùng, nhưng cái giá…Không phải chỉ để lộ những bức ảnh này thôi đâu…”

Giờ phút này, Đường Ninh tràn đầy tàn nhẫn và độc đoán, khiến Lâm Vi nhất thời không thể thích ứng, không phải nói Đường Ninh là một người rất dễ bị bắt nạt hay sao?

“Tôi hiểu rõ rồi, tôi biết nên làm gì và không nên làm gì.” Lâm Vi hoàn toàn bị dáng vẻ của Đường Ninh làm cho sửng sốt.

Sau cơn trút giận vừa rồi, cảm xúc của Đường Ninh cơ bản đã bình tĩnh trở lại, giọng điệu của cô cũng trở lại lãnh đạm hơn, hỏi Lâm Vi: “Buổi quảng bá thương mại của tôi được sắp xếp vào khi nào?”

“Cô…cô muốn đi sao?” Lâm Vi không hiểu suy nghĩ của Đường Ninh.

“Cô chỉ cần nói cho tôi biết thời gian.” Đường Ninh lặp lại câu hỏi vừa rồi.