Kiếp Sau Không Gặp

Chương 26



Tống Diên không nói lời nào đã đi mất, hình như rất nóng nảy, cũng rất tức giận.

Nhưng Hạ Lâm thật sự không thể hiểu hắn tức giận ở điểm nào.

Sau khi Tống Diên đi khỏi, Chu Sóc mới đi vào phòng bệnh, nhìn Hạ Lâm muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

Hạ Lâm biết Chu Sóc đứng ở bên ngoài đã nghe được đoạn nói chuyện của cậu và Tống Diên, nhưng cậu cũng không lo lắng.

Kiếp trước Hạ Lâm rất yên tâm về Chu Sóc, tính cách chàng trai này có chút ít nói, nhưng cũng không có nghĩa là hắn không hiểu gì, chỉ là hắn quá tuân thủ bổn phận của một vệ sĩ, lời không nên nói hắn tuyệt đối sẽ không lắm mồm.

Mà ở kiếp trước, lúc Chu Sóc phát hiện ra cậu là đồng tính luyến ái, hình như là sau khi Tống Diên tỏ tình với Dư Lạc Đồng, Hạ Lâm đã trốn trong phòng khóc một mình rất thương tâm, khi đó chỉ có Chu Sóc ở bên chăm sóc cậu, dường như hắn hiểu hết mọi chuyện, nhưng chỉ im lặng đưa khăn giấy cho Hạ Lâm.

Trong lòng Hạ Lâm vẫn còn thấy có chút xấu hổ với Chu Sóc, Chu Sóc đi theo cậu hai mươi mấy năm, ngay cả khi cậu rời khỏi nhà họ Hạ, phải sống trong cuộc sống chật vật bị cắt hết các nguồn kinh tế, Chu Sóc vẫn âm thầm bảo vệ cậu, thậm chí còn giúp đỡ cậu về mặt vật chất.

Nhưng lúc đó trong lòng cậu chỉ có một mình Tống Diên, người khác đối xử với cậu thế nào, cậu cũng không để trong lòng, cũng không để ý, bao gồm Chu Sóc, Hạ Lương và còn bà nội - người hiểu cậu rõ nhất.

Trùng sinh trở lại, cậu bước từ trong vũng lầy tình cảm ra, một lần nữa định nghĩa lại cuộc đời mình, mới phát hiện hoá ra mình lại hẹp hòi, ích kỉ như vậy.

Tống Diên phụ cậu, không phải cậu cũng phụ những người yêu thương, vẫn luôn bên cạnh mình sao.

Cậu biết kiếp này Chu Sóc vẫn sẽ bao dung cậu, bảo vệ cậu vô điều kiện, nhưng cậu không còn ngây ngô dại dột như kiếp trước nữa, cậu phải tặng lại cho Chu Sóc sự tôn trọng cơ bản nhất.

"Chuyện vừa rồi, xin cậu đừng nói cho anh tôi vội." Hạ Lâm nhìn Chu Sóc, chân thành nhờ cậy hắn, "Tôi biết cậu lo cho tôi, nhưng tôi có tính toán của mình, chờ thời điểm thích hợp, tôi sẽ thẳng thắn nói chuyện với anh ấy."

Chu Sóc gật đầu một cái, rõ ràng là thở phào nhẹ nhõm.

Hắn đi tới mép giường, nhận lấy túi đồ ăn nhanh Hạ Lâm vẫn đang nắm trong tay, mở ra nhìn hỏi cậu: "Cháo đen, cậu muốn ăn không?"

Hạ Lâm nhìn cốc cháo vẫn còn nóng được bọc kín, tưởng tượng đến dáng vẻ Tống Diên mua cháo cho cậu, xuất thần, lắc đầu nói: "Bỏ đi, không ăn nữa."

Sau đó đến tận khi Hạ Lâm xuất viện, Tống Diên cũng không xuất hiện nữa.

Lúc Hạ Lâm trở về trường, bầu không khí giữa mấy người trở nên vô cùng quỷ dị.

Chỗ Tống Diên ngay phía sau Hạ Lâm, trước kia hắn sẽ thường xuyên đá vào ghế cậu để cậu quay xuống nói chuyện, giờ lại yên tĩnh như không khí, ngày ngày nếu không phải ngồi ngẩn người thì là ngủ, bị giáo viên dạy dỗ mấy lần, lúc nào cũng cúi đầu, bực bội không lên tiếng, cũng không biết là đang so tài với ai.

Hơn nữa thái độ của hắn với Dư Lạc Đồng trở nên rất kì quái, mỗi lần Dư Lạc Đồng đến tìm Hạ Lâm, Tống Diên đều lộ ra vẻ mặt cáu kỉnh hận trời hận đất, thỉnh thoảng đập bàn giậm chân, tạo ra một ít tạp âm, nhưng vẫn không nói câu nào.

Dư Lạc Đồng cũng kìm nén trong lòng, sau khi bị Tống Diên nhìn hằn học thêm một lần nữa, cậu mới len lén hỏi Hạ Lâm: "Có phải là Tống Diên ghê tởm đồng tính luyến ái không, sao lần náo nhìn thấy tôi cũng làm vẻ mặt như thế?"

Hạ Lâm cũng không biết xử trí chuyện này như thế nào, cái người kiếp trước tự bẻ cong mình, không có lý nào lại thay đổi 180 độ, trở thành Homophobia* chứ?

* Homophobia: Ghê sợ đồng tính luyến ái.

Sau đó cậu lại nghĩ đến một chuyện, từ sau sự kiện ở quán bar đó, thái độ của Dư Lạc Đồng đột nhiên trở nên rất ân cần với cậu, khiến cho người ta có một loại ảo giác cậu đang được theo đuổi.

Có phải vì vậy mà Tống Diên oán hận không, cảm thấy mình cướp tiếng thơm của hắn, cướp người yêu của hắn?

Tình tiết tình nhân cũ không hiểu sao lại trở thành tình địch này quả thật là quá drama, Hạ Lâm mới nghĩ đến thôi đã thấy lông tơ trên người mình dựng đứng.

Nhưng gần đây, đúng là thái độ của Dư Lạc Đồng cũng có chút đáng ngờ với mình, cậu không hi vọng mình có thể cắt đứt hết đoạn nghiệt duyên với Tống Diên, lại còn dính vào mối quan hệ mờ ám ngoài ý muốn với Dư Lạc Đồng.

Là một người trường thành, Hạ Lâm cảm thấy bản thân mình phải nhanh chóng giải quyết dứt khoát chuyện này, bóp chết cái tình cảm không nên nảy nở kia từ trong trứng nước, tránh cho Dư Lạc Đồng càng lún càng sâu, điều này cũng tốt cho cả hai.