Phúc Tấn Thuần Phu Ký

Chương 17: Ép buộc (H)



" Không! "

Việc này chỉ giống như biến nàng thành công cụ sinh con. Trang Uyển đột nhiên giãy giụa, liên tục vặn vẹo, đá đạp lung tung,ở thời điểm Dận Chân không phòng bị, bị phúc tấn đạp cho một phát ở nơi quan trọng... Dận Chân sửng sốt một chút, lợi mắt chợt lóe, tay che lại hạ thân vừa bị thê tử tấn công, đáy mắt hiện lên tia lửa giận:

" Nàng... nàng dám đá ta"

Dận Chân nhìn Trang Uyển đang biểu lộ bộ dáng kinh hãi, không biết vì sao hắn hơi hơi áy náy vì đã bức ép nàng. Trước đây khi nhìn thấy Trang Uyển, Dận Chân chỉ nghĩ đến dục vọng bản thân, muốn đem da thịt tuyết trắng kia tô điểm bằng chi chít dấu hôn, muốn nhìn cự vật nóng bỏng của mình từng chút từng chút đi vào khe huyệt phấn nộn ướt át của nàng, hài lòng nghe thanh âm nàng rên rỉ, đem hết tinh hoa mầm mống gửi gắm vào nơi sâu nhất trong cơ thể nàng..

Khối ngọc thể vừa mềm mại vừa tươi mát này chẳng khác gì độc dược, dụ dỗ hắn. Bắt lấy chân ngọc vừa định tiếp tục tác loạn, Dận Chân nhìn thê tử cau mày lại:

" Còn muốn đá lần nửa?"

Trang uyển bị Dận Chân hù dọa, nàng rụt rụt chân, lại không dám đá đạp lung tung. Dận Chân nhìn biểu tình của nàng biết ngay đã khiến nàng bị dọa sợ.

" Nàng ngoan ngoãn sinh một đứa bé cho ta..Hoặc là..."

Dận Chân trên mặt lộ ra biểu tình lãnh khốc:

" Chọn một trong số con do Lý thị sinh ra"

Trang Uyển nhìn Dận Chân bằng đôi mắt ngập nước:

" Lý thị.."

" Đem con của Lý thị biến thành con của nàng, nó sẽ là đích tử. Sẽ được hưởng nhưng đặc quyền mà một đích tử nên có"

"Cái gì......"

"Chỉ cần nàng nuôi dạy tốt, nó sẽ đối đãi với nàng như thân mẫu"

"Không...... Không......"

"Nói không chừng, nó so với Hoằng Huy còn có khí chất, hiếu thuận hơn. Dù sao con do Lý thị sinh tất cả điều khỏe mạnh"

"Không có khả năng đó...... Không được......"

Trang Uyển nghe không nổi nữa, nàng mở to hai mắt nhìn Dận Chân. Đây mới là con người chân thật của Tứ a ca của Đại Thanh hoàng triều - Ái Tân Giác La Dận Chân, đây mới là cốt cách hành xử của Ung Chính hoàng đế trong tương lai!!

Trang Uyển phảng phất bị cái gì đó dội ngược lên thần kinh lý trí, nàng cơ hồ ý thức được điều gì, tên nam nhân này đúng thực là quá nhẫn tâm...

" Dận Chân, chàng sao có thể... sao có thể đem mấy lời này nói ra. Đời thiếp chỉ có Hoằng Huy..

"Hoằng Huy đã chết! chính nàng chứng kiến con chết"

Vừa dứt lời, Dận Chân liền đỡ lấy cự vật chính mình ma sát lên cánh hoa ướt át, sau đó chẳng cho Trang Uyển cơ hội phản ứng liền một cú đâm vào. Từng tầng mị thịt nóng ẩm bao bọc, xoắn chặt lấy làm Dận Chân sảng khoái từ tinh thần đến thể xác.. Hắn nhìn nữ nhân dưới thân, không có nửa điểm dừng lại, bắt đầu vận động thọc vào rút ra..