Phúc Tấn Thuần Phu Ký

Chương 42: Xuân tình (H -)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Dận Chân nhìn thân ảnh Trang Uyển dưới ánh đèn lỏa thân, tóc đen vén ra sau, không khỏi dâng lên tia sủng ái.

"Uyển Uyển, bộ dáng này của nàng, thật là cực kỳ xinh đẹp."

Trang Uyển mắt đẹp thủy mâu mà liếc qua Dận Chân, một đôi tay mảnh khảnh cũng tùy theo bản tính mà xâm nhập vào vạt áo nam nhân, tham luyến mà vuốt ve lồng ngực rắn rỏi của hắn, đồng dạng mẫn cảm.... thân mình Tứ gia run lên, hung hăng mà nhìn Trang Uyển liếc mắt một cái, bàn tay to liền muốn đi xuống.

Trang Uyển lúc này mới đột nhiên tỉnh lại, chạy nhanh đi... Nam nhân vậy mà bị nữ nhân sờ loạn mà trở nên cứng rắn ở nơi nào đó. Dận Chân không phải kẻ ngốc lập tức phản ứng.

"...... Dùng cơm đi......"

Trang Uyển thân mình vẫn còn mềm như bông, thanh âm cũng thô suyễn, lại làm Dận Chân càng thêm bất đắc dĩ. Hiếm khi có được một ngày tốt đẹp, thời điểm phu thê hai người tình đầu ý hợp, cố tình tiểu mỹ nhân lại chỉ nhìn chứ không thể ăn.

Cúi đầu nhìn người trong lòng ngực sợ hãi co rút, cũng nói không nên lời khiển trách, chỉ đem người chặn ngang ôm lên đặt ở trên giường. Đứng dậy kéo kéo vạt áo

"Tứ gia, có cần đến chỗ các tỷ muộn khác?! "

Dận Chân nguyên bản tính toán ôm phúc tấn ngủ, cố tình nhìn đáy mắt Trang Uyển đầy khẩn trương, giọng nói vừa chuyển vừa cân nhắc.

"Cũng được, phúc tấn cảm thấy ta nên đi nơi nào là tốt?"

Trang Uyển nơi nào không biết ý tứ nam nhân về điểm này, nếu là thật muốn đi khẳng định sẽ không hỏi như vậy, bèn thuận nước đẩy thuyền....,

"Tất nhiên là Tứ gia cảm thấy nơi nào tốt, liền đi nơi đó!"

Dận Chân nhìn tiểu phúc tấn nằm trên giường đem ngón tay gắt gao cuộn lên, trong lòng càng thêm đắc ý, cố ý nói.

"Cần phải đi đến chỗ Tống? Dù sao Tống thị cũng có điểm giống phúc tấn, eo nhỏ chân thon, lại thơm mềm...."

Trang Uyển nghe xong đột nhiên xoay thân thể, không thèm để ý tới hắn. Dận Chân vẫn không tha ghé vào bên tai Trang Uyển thấp thấp thanh âm tiếp tục nói.

" Hoặc là chỗ Lý thị? Lý thị nhưng thật ra có dáng người tương đối như phúc tấn, làn da tinh tế...... Uyển Uyển?!"

Lại là bả vai Trang Uyển run lên, Dận Chân vội vàng xoay thân mình nàng lại, liền thấy hốc mắt giai nhân rưng rưng tựa sắp rơi lệ.Bị đè chặt bả vai, còn dùng lực gãy giụa.

"Tứ gia nếu là muốn đi cứ đi, vì sao phải lấy những người đem ra vũ nhục thiếp "



Muốn Trang Uyển nói, để Dận Chân ở trước mặt nàng tự tại, nguyên cũng là dự tính của nàng. Chỉ này độ vẫn là đến nắm lấy, trăm triệu không thể tùng dây cương này.

Dận Chân thấy Trang Uyển lại bị hắn trêu chọc, trong lòng thở dài, chỉ nói mặt mũi tiểu phúc tấn luôn mỏng như vậy, tất nhiên là lên giường ôm lấy Trang Uyển nói.

"Uyển Uyển nàng đang giận sao? Bất quá ta chỉ nói đùa thôi."

"Có thể so sánh sao!"

Trang Uyển há mồm liền đối với trước mặt ngực hắn cắn xuống, nước mắt tích tụ trong khóe mắt liền rơi xuống, bị một bàn tay to lau sạch, sau đó lưu lại một cái hôn nhợt nhạt.

"Uyển Uyển của ta tất nhiêb là độc nhất vô nhị."

Nói xong liền thở dài.

" Tứ gia đã khi nào vì người khác mà hành động như vậy?"

Trang Uyển bỗng nhiên nghĩ đến nhiệt vật kia lúc trước còn sưng to, không khỏi dựa vào bả vai nam nhân rụt rụt.

"...... Còn......"

Dận Chân tự biết ý tứ Trang Uyển, thân thể mềm mại còn ở trong lòng ngực hắn, diễm lệ lúc trước còn chưa thối lui, hắn híp híp mắt.

"Ừm? Uyển Uyển nói cái gì?"

Trang Uyển gương mặt đỏ lên, thanh âm mỏng manh nhưng rõ ràng thấp thấp..

"Nhưng...... Sẽ nghẹn đến hỏng mất"

Chuyện riêng tư như vậy, phải thân mật lắm mới có thể nói ra, trần trụi nhưng thân cận, Dận Chân đáy lòng dậy sóng, nơi nào đó lại ngo ngoe rục rịch, khiến thân mình Trang Uyển hướng về phía trước lôi kéo, nâng lên gương mặt nàng.

"Nghĩ đến Uyển Uyển liền sinh đau, nhưng cố tình chạm vào đều không được một chút."

"...... Cũng chưa nói...... Không thể đụng vào một chút......"

Hiển nhiên con thỏ chủ động mở miệng, Dận Chân nhìn Trang Uyển, thấp giòn hỏi.

" Vậy theo ý Uyển Uyển nên như thế nào mới tốt?"

Đôi mắt Trang Uyển đen nhánh mê mang mà bồi hồi, ngón tay nam nhân nhợt nhạt mà xoa trên gương mặt, ở bên môi nàng sờ soạng, những cái đó đều là do kinh nghiệm hắn đi theo theo bên người Thái Tử mà có được, lại kỳ quái mà xông ra, ở trong tiềm thức thuộc về phạm trù bản năng của hắn rồi.

Dận Chân tay tham nhập vào vạt áo lỏng lẻo của Trang Uyển, xoa thân hình mềm mại, phảng phất cơ thể sắp tan thành hồ xuân thủy, chỉ xoa nắn thôi mà ánh mắt nàng đã lại lần nữa mê ly, môi mỏng hơi kiều có chút nôn nóng mà liếm láp vành môi Dận Chân, một đôi ngực sữa mềm mại nhắm thẳng trong lòng bàn tay hắn đung đưa tới, đùi ngọc tuyết trắng thay nhau ma xát, trên giường hiện tại đang phô diễn một màn xuân tình.