Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra Nam

Chương 41



Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra Nam

CHƯƠNG 41

"Tại sao lại như vậy?" An Hạnh Nhi có chút không vui, cô nói: "Dù sao bây giờ cũng phải đi theo bọn họ làm đẹp, sau đó trang điểm và thay lễ phục!”

"Chỉ biết chơi đùa lung tung."

"Nhanh lên." An Hạnh Nhi thúc giục mẹ của cô đi theo nhân viên.

"Con không thuận tiện làm một chút sao?" Lê Thục Vân hỏi.

Ngày thường cũng có chuyên gia làm đẹp tới phục vụ tận nơi, trước kia An Hạnh Nhi đều sẽ đi cùng.

"Con không cần, con trời sinh quyến rũ." An Hạnh Nhi trêu đùa.

Lê Thục Vân cũng cong mắt cười: "Con nói xem, đứa nhỏ này, thật sự không biết xấu hổ!"

"Mẹ mau đi đi, lát nữa con đến cùng mẹ thay lễ phục!”

"Được được!" Lê Thục Vân không thay đổi được con gái của mình, liền rời đi.

Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé! Lê Thục Vân vừa đi.

An Hạnh Nhi liền nhanh chóng thông báo cho nhân viên trang trí bữa tiệc đến biệt thự sắp xếp, đồng thời gọi điện thoại cho ba cô để ông ta chuẩn bị kỹ càng. Truyện Mỹ Thực

Bận rộn gần như cả buổi chiều.

Sau khi tất cả mọi thứ đều sắp xếp theo đúng trật tự lịch trình, An Hạnh Nhi mới đi về phòng của mẹ.

Khi đó Lê Thục Vân vừa mới làm đẹp xong.

Khuôn mặt và cơ thể nhìn qua đền non mềm, rõ ràng còn giống như một cô gái.

"Mẹ, sao làn da của mẹ lại được bảo dưỡng tốt như vậy?” An Hạnh Nhi không giấu diếm khen ngợi.

"Ở tuổi này của dì, đây thật sự là làn da tốt nhất mà chúng cháu làm!” Nhân viên công tác vội vàng xu nịnh, nhưng cũng là sự thật: “Nếu không biết tuổi tác của dì, cháu cũng nghi ngờ dì nhiều lắm cũng chỉ mới ba mươi tuổi!”

"Lời nói của mấy đứa trẻ các cháu đúng là êm tai!” Lê Thục Vân có chút ngượng ngùng.

"Thật sự không nói dối dì. Hơn nữa không riêng gì làn da của dì được chăm sóc tốt, đến ngay cả cơ thể cũng rất tốt, nhìn từ phía sau, thật sự giống như một cô gái trẻ vậy!”

"Đâu có tốt đến mức như các cháu nói!” Lê Thục Vân có chút đỏ mặt.

An Hạnh Nhi cảm thấy mẹ của mình thật sự rất đáng yêu.

Ba cô cưới mẹ cô, thật sự cả đời không lỗ.

"Thay lễ phục sao?" An Hạnh Nhi hỏi nhân viên làm việc.

"Thay cho dì ngay bây giờ đây!” Nhân viên nhanh chóng trả lời.

Giờ phút này.

Lấy ra một bộ lễ phục dạ hội dài màu đen, trên toàn bộ lễ phúc đều đính kim cương nhuyễn, liếc nhìn lại giống như những ngôi sao lóe sáng trên dải ngân hà, đẹp đến mức chướng mắt.

"Thế này không phải quá lộng lẫy rồi sao?” Lê Thục Vân nhìn bộ lễ phục, hơi kinh ngạc.

"Chính là muốn lộng lẫy một chút, mê hoặc ánh mắt của ba con không thể rời đi chỗ khác mới tốt!”

"Vợ chồng già, còn cái gì mà mê với không mê?” Lê Thục Vân có chút bài xích: "Đổi sang một bộ khác đơn giản một chút, đừng làm ba con bị dọa sợ!”

"Cái váy này là tự tay con thiết kế." An Hạnh Nhi đột nhiên nói.

Lê Thục Vân ngay lập tức cũng có chút mềm lòng.

Bà ta biết An Hạnh Nhi đã thích thiết kế từ nhỏ, hơn nữa rất có thiên phú, nhưng người trong nhà vì khiêm tốn, thậm chí chưa bao giờ để lộ chuyện An Hạnh Nhi đoạt giải thưởng quốc tế, giờ phút này nhìn thấy An Hạnh Nhi có chút mất mát, cũng có chút không thể từ chối.

"Mẹ, mẹ hãy mặc vào có được không?” An Hạnh Nhi chờ mong.

Lê Thục Vân bất đắc dĩ, cười cười: "Tự tay con gái của mẹ thiết kế, đương nhiên là mẹ phải mặc rồi!”

Đúng lúc này nhân viên làm việc liền đi theo giúp thay lễ phục.

Khoảnh khắc mặc lễ phục ra...

An Hạnh Nhi thật sự bị mẹ của cô làm cho kinh ngạc!

Dáng vẻ hoàn mỹ kia kết hợp với mùi vị mà chỉ có phụ nữ thành thục mới có.

Rõ ràng cao quý ưu nhã, lại tản ra phong tình vạn chủng.