Vợ À, Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 38: Quan tâm theo bản năng



Ông Mộ liếc nhìn Mộ Bắc Ngật một cái, gục gặc đầu, không hề có ý từ chối.

Cố Lan Tâm đi cùng Mộ Bắc Ngật ra ngoài, Cố Lan Tâm không nhịn được mà ôm cánh tay của Mộ Bắc Ngật, lên tiếng, “Bắc Ngật, thật ra ông Mộ đối xử rất tốt với anh, chỉ là Mộ Thiếu Lãnh kia cố tình kiếm chuyện mà thôi.”

Mộ Bắc Ngật nghiêng đầu nhìn qua, liếc xéo Cố Lan Tâm, sau đó quay người lại, nói với Cố Lan Tâm, “Ông nội cưng chiều Mộ Thiếu Lãnh nhất, Lan Tâm, lát nữa em mang chút hoa quả cho ông nội với Mộ Thiếu Lãnh nhé”

Vừa hay Cố Lan Tâm cũng có chuyện cần báo cáo với ông Mộ, sắc mặt điềm đạm gật gật đầu, “Được ạ, Bắc Ngật, lát nữa em sẽ mang hoa quả đến: Mộ Bắc Ngật lạnh nhạt ờ một tiếng, đi cùng Cố Lan Tâm đến cổng bệnh viện, hai người chào tạm biệt nhau, Mộ Bắc Ngật đi về phía xe ở bên cạnh, Dịch Bách vẫn luôn đứng đợi ở bên ngoài, nhìn thấy bóng dáng lẻ loi của Mộ Bắc Ngật bước đến, Dịch Bách liền hỏi, “Sếp, cô Cố đâu ạ?”

“Dịch Bách, cậu ở lại bệnh viện theo dõi, nhớ để mắt đến Lan Tâm”

Dịch Bách có chút thắc mắc tại sao bỗng nhiên Sếp lại muốn cậu để mắt đến Cố Lan Tâm, từ trước đến nay không phải Sếp luôn một mực tin tưởng cô ta, không chút nghỉ ngờ sao?

Nhìn Mộ Bắc Ngật đã ngồi lên ghế lái, Dịch Bách gật đầu nhưng không nói lời nào nữa, quay người đi vào trong bệnh viện.

Cố Lan Tâm dặn dò thuộc hạ đi mua hoa quả tươi ngon sau đó cô ta đi về phía phòng bệnh của ông Mộ, ông Mộ đang đứng một mình trước cửa sổ, Cố Lan Tâm liếc nhìn một cái rồi nhẹ nhàng lên tiếng, “Ông Mộ”

Ông Mộ nghe thấy có tiếng nói, quay người lại, lúc nhìn thấy Cố Lan Tâm bước vào phòng, lông mày dần dần giãn ra, nhìn Cố Lan Tâm nói, “Lan Tâm, cháu đến rồi”

“Ông Mộ, Bắc Ngật bảo cháu mang hoa quả đến cho ông ạ” Cố Lan Tâm quen thuộc để giỏ hoa quả lên bàn bên cạnh đầu giường.

Cô ta dừng lại một lúc, đôi mắt long lanh đầy ẩn ý, suy nghĩ gì đó rồi lên tiếng, “Ông Mộ, có một chuyện…cháu nghĩ, Lan Tâm không giấu gì ông, người thiết kế váy cưới cho cháu vẫn là Cố Tiểu Mạch, chắc chắn cô ta lại quyến rũ Bắc Ngật nên mới được ở lại”

“Cháu nói lúc trước Bắc Ngật quyết định đổi nhà thiết kế cho cháu, bây giờ lại giữ Cố Tiểu Mạch lại sao?” Sắc mặt ông Mộ tối đi, có vài phần nguy hiểm.

Cố Lan Tâm gật đầu, môi mím chặt, “Ông Mộ, cháu không để ý chuyện em gái thiết kế váy cưới cho cháu, thậm chí cháu còn hy vọng chúng cháu có thể hòa hợp, thân thiết như xưa, nhưng cháu không chấp nhận được việc nó lại gần chồng sắp cưới của cháu, ông Mộ ạ”

“Lan Tâm, làm người không thể quá yếu đuối, tính cách này của cháu sau này làm sao có thể trở thành cánh tay đắc lực của Bắc Ngật chứ, đối với loại người đó, phải thật mạnh tay”

Sắc mặt ông Mộ rất khó coi, quát mắng.

Cố Lan Tâm vội vàng làm ra dáng vẻ đang tiếp thu bài học, gật gật đầu, “Vâng ạ, ông Mộ, Lan Tâm sẽ làm theo lời ông chỉ bảo ạ”

Đi ra khỏi phòng bệnh của ông Mộ, sắc mặt Cố Lan Tâm liền thay đổi, mép nhếch lên để lộ nụ cười lạnh, sau đó quay người đưa giỏ hoa quả cho thuộc hạ, lệnh anh ta mang đến cho Mộ Thiếu Lãnh, làm xong tất cả mọi chuyện, Cố Lan Tâm hài lòng rời đi.

Dịch Bách ở một bên luôn thận trọng quan sát mọi hành động của Cố Lan Tâm, thấy Cố Lan Tâm rời khỏi bệnh viện, cậu cũng âm thầm rời đi.

Mộ Bắc Ngật lái xe về nhà, đưa tay cởi áo vest bên ngoài ra, đi đến nhà tắm chuẩn bị tắm rửa, lúc cởi áo sơ mi không may chạm vào miếng urgo ở cằm.

Mộ Bắc Ngật khựng lại, đưa tay xé urgo một cách dứt khoát, vết cắn trên cằm cực kỳ rõ ràng, chỗ da bị xước còn chảy máu, mép nhếch lên, cô gái đó đúng là mồm miệng lanh lợi, không những nói lời cay độc, răng cũng sắc nhọn không kém.

Thậm chí, Mộ Bắc Ngật lúc này còn thích thú đưa tay lên sờ vào vết thương ở cảm, trong lòng chợt hưng phấn lạ thường, anh đã giữ được Cố Tiểu Mạch ở lại bên cạnh.

Anh tắm rửa xong, chỉ quấn trên người chiếc khăn tắm, lau cái đầu ướt nhẹp, bỗng nhận được điện thoại của Dịch Bách.

“Sếp, cô Cố chỉ vào phòng của ông Mộ, ở trong đó khá lâu..” Bên này vừa nhấc máy, Dịch Bách đã vội vàng báo cáo tình hình.

Mộ Bắc Ngật thu lại tâm mắt, có chút lạnh lùng, như đang suy nghĩ gì đó.