Vương Vấn Hương Thơm

Chương 2: Chuyện đau khổ nhất



Edit: Sún

Beta: Hazjk + Thỏ

Văn phòng làm việc của Hoa Thước được thiết lập trong một toà cao ốc thương mại tổng hợp CBD tại thành phố S. Minh Minh ăn xong bữa sáng, nhìn cửa thang máy chật kín người liền vô cùng quyết đoán quẹo vào lối đi an toàn rồi chậm rì rì bò cầu thang.

Vừa mới bước vào văn phòng cô liền nghe thấy âm thanh tranh chấp của một nam một nữ.

"Eo nhỏ lại chút, nhỏ lại chút! Nhỏ lại chút!"

"Em bị thần kinh à! Còn nhỏ nữa chính là yêu quái!"

"Em mặc kệ, ai bảo anh chụp em béo như vậy!"

"Cái gì mà anh chụp béo? Em cũng không nhìn xem cả người em ——"

"Ngô Ngôn, anh lại tùy tiện gây sự với bảo bối của tôi rồi." Minh Minh vội vàng lên tiếng đánh gãy lời nói của người con trai độc miệng. Nếu không thì với tính cách để ý dáng người của Diệp Lăng, hai người này có thể sẽ ầm ĩ cả một buổi sáng ở trước mặt cô.

"Minh Minh!" Ngô Ngôn "soạt" một cái từ phía sau máy tính đứng lên, biểu lộ vẻ mặt nhìn thấy cứu tinh.

"Minh Minh yêu dấu! Cậu đã tới rồi! Cậu mau đến xem hình tên này chụp mình đi!" Trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Diệp Lăng toàn là ghét bỏ, đôi mắt trong veo như nước rất là cuốn hút.

Minh Minh cười lắc đầu, đi đến bàn làm việc của mình.

Ngô Ngôn, Diệp Lăng cùng cô là bạn cùng trường đại học, trường học yêu cầu mỗi sinh sinh đều phải tham gia một hội học sinh hoặc câu lạc bộ sinh viên và tham gia hoạt động thì mới có thể tích đủ học phần, cô phân tích một hồi, thấy lựa chọn tốt nhất là vào câu lạc bộ nhiếp ảnh. Ngô Ngôn học hơn cô một khoá, là hội trưởng câu lạc bộ, Diệp Lăng cùng cô ngang nhau, là hoa khôi của câu lạc bộ và Học viện Nghệ thuật.

Cô không thích kết bạn nhưng cũng không bài xích việc kết bạn, xã giao tùy duyên, nhưng không biết tại sao, không bao lâu sau liền hình thành một khuôn hình tam giác Ngô Ngôn chụp ảnh, Diệp Lăng làm mẫu, cô sửa ảnh.

Vào năm hai đại học, Diệp Lăng hot lên ở trên mạng nhờ một bộ ảnh chân dung vườn trường, sau đó ký hợp đồng với công ty quản lý, nhưng mãi cho đến khi tốt nghiệp cũng không nhận được công việc tốt nào cả, ngược lại còn bị không ít bạn học chua ngoa trào phúng.

Sau khi Diệp Lăng ký với công ty quản lý, Ngô Ngôn nhàn rỗi, tìm một công việc ở một studio nhiếp ảnh, cuối cùng bởi vì phát điên với cách làm việc qua loa đơn giản và thô lỗ của chuyên gia chỉnh sửa ảnh và người mẫu của studio đó nên liền kéo cô nhập bọn. Chỉ với thời gian 3 năm, giá trị con người của Ngô Ngôn tăng cao, nước lên thì thuyền lên, thu nhập của cô cũng tăng theo. Đồng thời, cũng được mở mang kiến thức từ các yêu cầu hiếm thấy của khách hàng.

Đến khi cô gần tốt nghiệp, Ngô Ngôn nhận được một đơn áo cưới cao cấp, khách hàng là Tổng giám đốc của công ty Hoa Thước - Mary Chu cùng với người bạn trai đẹp trai nhỏ hơn cô ta 8 tuổi.

Theo như lời Ngô Ngôn nói, thời điểm bàn bạc chụp ảnh hắn liền biết tiền này không dễ kiếm, cô dâu quả thực tập hợp tất cả những gì hiếm thấy, chỉ kém nói thẳng ra là muốn cô ta đổi mặt đổi đầu đổi cánh tay và đổi luôn cả chân để chụp thành thiên hạ đệ nhất mỹ thiếu nữ, cô ta còn nhất quyết chọn mấy chủ đề rất không phù hợp với khí chất của cô ta. Hai người bọn họ tính toán, rồi đưa ra phương án, Ngô Ngôn sử dụng tất cả vốn liếng, cô thì chỉnh sửa hai bộ ảnh, một bộ theo đúng như yêu cầu, chỉnh Mary Chu thành thiếu nữ thuần khiết, một bộ còn lại là cường hoá trí thức và kiên nghị của cô ta thành cao quý mê người cùng nhàn nhạt u buồn, đồng thời làm nổi bật sự thành thục cùng ổn trọng của chú rể, làm giảm sự chênh lệch tuổi tác của hai người đến mức tận cùng.

Trong khoảng thời gian đó, Ngô Ngôn rảnh một chút liền kéo cô tới phòng cho thuê của hắn ở ngoài trường nhìn chằm chằm cô sửa ảnh, bị bắt phải thức đêm mấy lần khiến cô thậm chí có suy nghĩ muốn chém hắn.

Nhưng thu hoạch cũng thật là lớn.

Thời điểm chọn ảnh, Mary Chu nửa ngày không nói chuyện, cuối cùng cười nhẹ một tiếng, nhìn về phía hai người bọn họ, trong ánh mắt có một chút ánh sáng.

Về sau, cô cùng Ngô Ngôn nhận được lời đề nghị của Hoa Thước, mức lương đặc biệt tốt. Không lâu sau, Ngô Ngôn giúp Diệp Lăng thanh toán tiền vi phạm hợp đồng rồi đổi sang công ty Hoa Thước làm việc. Nhoáng cái đã 2 năm, Diệp Lăng rốt cuộc cũng có tác phẩm hot lại, năm nay khả năng công ty còn sẽ giúp Diệp Lăng tranh thủ một giải thưởng người mới tốt nhất, tình cảm với Ngô Ngôn phân phân hợp hợp, hiện tại tựa hồ cũng đã ổn định lại.

Minh Minh ngồi xuống, nhìn ảnh gốc bảo bối của mình trên màn hình máy tính, trước tiên dùng thiết lập có sẵn xử lý một chút. Hợp tác nhiều năm, có nhiều lúc Ngô Ngôn không nói cô cũng biết hiệu quả hắn muốn như thế nào, nếu người mẫu chính là Diệp Lăng, vậy thì càng không cần phải nói.

"À đúng rồi, Minh Minh..." Diệp Lăng muốn nói lại thôi: "Từ đó đến giờ Văn Tử vẫn luôn không liên hệ với cậu sao?"

"Không có a." Minh Minh thuận miệng đáp.

"Giữa các cậu có phải có hiểu lầm gì hay không? Vì sao ——"

"Diệp Lăng!" Ngô Ngôn dùng ánh mắt ngăn Diệp Lăng nói tiếp.

Minh Minh ngước mắt nhìn một cái rồi tiếp tục sửa ảnh: "Có thể là có hiểu lầm đi."

"Minh Minh, nếu cậu biết có hiểu lầm, vậy vì sao không giải thích rõ ràng, lúc trước các cậu ở bên nhau vui vẻ như vậy..." Diệp Lăng có chút do dự.

"..." Minh Minh buông con chuột ra, ngồi trên ghế xoay tròn nửa vòng đối mặt với Diệp Lăng xong nhún vai: "Mình thật ra cũng muốn giải thích, nhưng mình cũng không biết anh ta hiểu lầm cái gì."

Văn Tử - Bộ Thiếu Văn, hồi cấp ba chuyển tới học chung lớp với cô, dùng các loại kịch bản theo đuổi cô hơn nửa năm, cuối cùng cô ra điều kiện nếu anh không làm phiền cô trong một tháng trước khi thi đại học thì cô sẽ đồng ý qua lại cùng anh.

Đêm ấy, sau khi kết thúc kỳ thi đại học, bọn họ dùng 2 phút hoàn thành quá trình dắt tay chuyển sang hôn môi rồi lăn lên giường. Sau đó, suốt hai tháng đắm chìm trong sự mới mẻ kích thích của tình ái, ở độ tuổi không kiêng nể gì cả, tò mò nhất và xúc động nhất mà tận tình thăm dò cực hạn của tình ái, tham luyến thân thể lẫn nhau.

Về sau, cô từ bảng xếp hạng phim truyền hình có rating cao thấy Bộ Thiếu Văn, lúc đó cô mới biết được đầu óc đầy sắc tình của anh còn có hỉ nộ ái ố, và nghệ danh của anh gọi là Bộ Văn Chi.

Bộ Thiếu Văn thi vào Học Viện Điện Ảnh ở thành phố S rồi sống chết bắt cô thi vào Đại học D ở thành phố S. Cứ như vậy, học kỳ một của năm nhất, Bộ Thiếu Văn nếu không có tiết hoặc không quay chụp gì thì sẽ tới tìm cô, cũng bởi vậy nên Ngô Ngôn và Diệp Lăng đều biết.

Liên tục hai bộ phim được phát hành đều hot, độ nổi tiếng của Bộ Thiếu Văn bùng nổ, thời điểm ra mắt đó của anh có thể nói là đỉnh cao.

Bạn gái thần tượng gì đó, cô ngược lại không có cảm giác quá lớn, bên ngoài hỗn loạn như thế nào cô không quan tâm, nhưng cô có thể cảm giác được cái ôm của anh không còn tuỳ tiện và nhẹ nhàng như trước mà thay vào đó là rất nhiều gánh nặng cùng do dự, tựa như đang rối rắm với quyết định gì đó. Cô từng hỏi qua, nhưng anh lại chỉ "cười tà mị" rồi ôm cô lên giường làm cô thân bất do kỷ.

Cái giá phải trả của sự nổi tiếng chính là chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, vào năm hai đại học nghiêm túc mà nói thì số lần cô gặp anh không quá 10 đầu ngón tay. Trong thời gian nghỉ hè năm hai lên năm ba, cô đột nhiên bị cho vào danh sách đen khi anh đang đóng phim ở nơi khác. Không liên hệ được với anh, cô trực tiếp đến nơi mà anh đóng phim, thế nhưng lại thấy được cảnh anh cùng cô gái xinh đẹp trẻ tuổi nào đó đang hôn nồng nhiệt ở trước mặt cô.

"Văn Chi, cô ta là ai?" Cô gái kia hỏi. .

||||| Truyện đề cử: Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm |||||

"Cô ta? Nga, chẳng qua chỉ là một cô gái bị anh chơi qua vài lần thôi." Anh đáp.

Cô không hề mất bình tĩnh, cũng không cuồng loạn mà chỉ an tĩnh rời đi, mua một số điện thoại mới gửi tin nhắn cho anh, đợi suốt một tuần, cuối cùng đóng gói tất cả đồ vật của anh rồi ném vào thùng rác.

Toàn bộ quá trình, đau khổ nhất chính là phân loại rác.

- -----

Dù chương trước chưa đủ nhưng vẫn up, Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đi nò ><