Xuyên Nhanh: Nam Thần Hắc Hóa, Ôm Một Chút

Chương 37: Phiên ngoại (1)



Edit by Shmily

#Do not reup#

- ----------------------------

Gần đây trong vòng thương nghiệp đã xảy ra một chuyện lớn, Chung thị thâu tóm hết năm xí nghiệp về thời trang, trực tiếp nhảy vào top ba xí nghiệp lớn nhất cả nước.

Trong đó đứng ở hạng một và hạng hai là hai lão tiền bối nổi danh, và ở hạng thứ ba chính là tổng tài của Chung thị, năm nay cũng mới chỉ mới 25 tuổi mà thôi. Cũng bởi vì là hắn còn rất trẻ cho nên sau chuyện này khiến cho không ít người oanh động, hiện tại sản nghiệp của hắn không chỉ có các công ty nhỏ mà còn lấn sang cả trường trung học rồi.

Mà vị đại tổng tài tuổi còn trẻ mà đã công thành danh toại này không những có tiền mà còn có tài, lại còn có cả nhan sắc, vài lần gần đây đã lộ mặt trước truyền thông, bất luận là sườn mặt hay là chính diện đều có thể đánh gục rất nhiều minh tinh nam hiện nay.

Vô số truyền thông muốn phỏng vấn hắn, muốn có được tư liệu trực tiếp của hắn, đáng tiếc toàn bộ đều bị cự tuyệt ở ngoài cửa.

Được biết, vị tổng tài này chưa từng tham gia xã giao, cũng chưa từng đi bất cứ hoạt động nào, hết thảy đều là do thư kí của hắn phụ trách. Còn hắn mỗi ngày chỉ đúng giờ thì tan tầm, giữa trưa còn sẽ về nhà ăn cơm.

Lúc này, có một nhân sĩ giấu tên đã tiết lộ, kỳ thật Chung Hàm đã sớm có bạn gái, mỗi ngày hắn đều về nhà chẳng qua là vì muốn nấu cơm cho cô bạn gái này mà thôi.

Tin tức này vừa ra tức khắc liền làm tan nát trái tim của biết bao nhiêu thiếu nữ có ảo mộng làm nữ chính ngôn tình, hâm mộ cô gái nào được Chung Hàm sủng trong lòng bàn tay. Rốt cuộc thì Chung Hàm chỉ lộ mặt có mấy lần, bộ dáng đều là ít nói ít cười, người như vậy mà có thể vội vàng trở về nấu cơm cho bạn gái thì quả thực cô gái đó chính là người đã cứu vớt cả hệ Ngân Hà.

Đám con trai thì lại nghĩ, có thể làm một người ưu tú như vậy khom lưng thì nhất định cũng là một cô gái ưu tú vạn phần, quả nhiên không phải do mình độc thân mà là do con gái ưu tú đều sẽ lựa chọn bạn trai ưu tú đi.

Mà anh nam chính được người người tung hô kia giờ phút này lại tháo bỏ đi lớp vỏ ngụy trang, bá đạo lại cường ngạnh nhẹ nhàng cắn một cái lên cổ người dưới thân.

Mồ hôi của hắn từ trên má chảy xuống, rơi xuống trên mặt Vân Phiếm Phiếm. Lông mi thật dài của hắn cũng dính bọt nước, dưới bọt nước mơ hồ càng làm cho lông mi hắn có vẻ thêm đậm nét nhỏ dài.

Cô cau mày, môi giống như là hoa hồng nở rộ trong đêm, hơi hơi thở gấp, Chung Hàm nhịn không được lại hôn hôn môi cô, giống như ong hút mật hoa vậy.

Đối phương có chút bất mãn quay đầu qua bên cạnh, Chung Hàm không vội không gấp, môi dừng lại ở trên gò má hơi ướt của cô.

Âm thanh mang theo sự sủng nịnh cùng lừa gạt dừng lại ở lỗ tai cô: "Ngày mai đưa em ra ngoài chơi, hửm?"

Vân Phiếm Phiếm bỗng nhiên quay đầu, nhìn thẳng Chung Hàm, trong mắt hắn tràn đầy ý cười, trong con ngươi đen nháy kia mơ hồ có thể thấy được ảnh ngược của cô.

"Lần này không lừa em?"

Sau hôm đó, Chung Hàm đã có nhiều thay đổi, tuy rằng không lớn, nhưng ít nhất thì cô còn có thể ra cửa, tiền đề là chỉ có một mình hắn và cô. Ngay từ đầu Chung Hàm sẽ mang cô tới nơi ít người tới đáng thương thậm chí là không có một mống, cô xác thật là nhìn thấy rất nhiều phong cảnh mỹ lệ, nhưng chỉ có thể xem cùng với hắn.

Sau đó cô cảm thấy Chung Hàm luôn lấy lý do này ra lừa cô, cô liền không tin hắn nữa.

Chung Hàm tựa hồ biết mình làm vậy là không đúng, cũng dần dần đưa cô lên phố, hai người cùng nhau ăn cơm dạo phố, đi xem phim, tựa như những cặp tình nhân bình thường. Chung Hàm không quá thích xuất hiện ở nơi đông người, thế nhưng bởi vì có cô ở đây cho nên hắn cũng không còn bài xích như trước.

Vân Phiếm Phiếm không chỉ muốn hẹn hò với hắn mà còn muốn cho hắn cảm nhận được lạc thú ở trong đó, cũng thực sự không dễ dàng gì.

Kết quả mỗi lần hẹn hò về, cô hỏi hôm nay Chung Hàm vui nhất là lúc nào, hắn đều trả lời: Lúc hôn em.